Chờ cho K hoàn toàn đi khỏi, Hoàng Phong khẽ khàng cất lời: “Chuyện hôm qua tôi nói cùng em hãy quên nó đi, chúng ta hãy cứ tiếp tục như trước kia, có được không?”
Đông Nghi im lặng nhìn anh, đôi mắt thâm trầm tựa như hố sâu không đáy, nét mặt âm lãnh không thể hiện chút cảm xúc nào ra ngoài khiến Hoàng Phong không thể đoán được cô đang suy nghĩ gì.
“Anh lại gần hơn một chút đi!”
“Có chuyện gì vậy?”-Hoàng Phong càng lúc càng không thể hiểu được cô đang nghĩ gì, nhưng anh vẫn làm theo lời Đông Nghi, ngồi bên giường cạnh cô.
Hàng mi dài khẽ lay động, Đông Nghi nhìn lên khuôn mặt của anh ở khoảng cách cận kề. Khuôn mặt cô từng tiếp xúc qua trước đây rất nhiều lần nhưng hiện tại lại trở nên quá xa lạ.
Bàn tay suông dài đưa lên chạm nhẹ vào đường nét tuấn tú như tạc của Hoàng Phong, hành động đường đột và kỳ lạ của cô khiến anh giựt mình khẽ nhích người ra sau, nhưng không vì thế mà phản ứng lại. Đây là lần đầu tiên cô nhìn anh với ánh mắt này, cử chỉ dịu dàng như vậy.
Chợt bàn tay nhỏ nhắn ấy xoay qua che đi nửa dưới khuôn mặt Hoàng Phong, đôi mắt đen ôn nhu ánh lên tia sắc bén, lời lẽ dù khẽ khàng nhưng người nghe vẫn cảm giác kinh sợ: “Hóa ra là như thế, thời gian qua chơi đùa cùng với tôi có phải rất thú vị không?”
Đôi chân mày rậm của anh khẽ cau lại khi từ cuối cùng vụt ra khỏi ra khỏi miệng Đông Nghi:“ L!”
Hoàng Phong sững sốt, nhãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/208260/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.