Ngồi trong ghế đá khuôn viên trong trường học, Tiểu Lam theo thói quen lấy sữa và bánh trong cặp ra ăn, nhưng hôm nay có một chút khác biệt khi bé con nhìn thấy một cậu nhóc trạc tuổi mình đang bước tới chỗ mình ngồi. Tiểu Lam tròn mắt nhìn khuôn mặt baby búng ra sữa đáng yêu của bạn học lạ mặt, cho đến khi cậu nhóc đứng trước mặt nhìn chăm chăm vào hộp sữa trên tay Tiểu Lam, bé con mới lên tiếng hỏi: "Bạn muốn uống sao?"
Cậu nhóc gật nhẹ đầu, Tiểu Lam vui vẻ nhích người sang chừa chỗ trống cho bạn học ngồi, lấy trong cặp ra thêm một hộp sữa khác hồn nhiên nói: "Bạn uống hộp này đi, cặp mình có nhiều thức ăn lắm, mẹ không thích mình ăn vặt nhưng ba lại luôn hận thuẫn cho mình muốn ăn bao nhiêu tùy thích."
Bé trai rụt rè nhận lấy hộp sữa nhưng không có ý định uống nó, toàn bộ sự chú ý của đứa trẻ đều dồn vào khuôn mặt dễ thương của Tiểu Lam.
"Bạn tên gì vậy? Mình tên là Hoàng Lam, mọi người vẫn hay gọi mình là Tiểu Lam."-Tiểu Lam vô tư bắt chuyện, bé con bốc vỏ viên kẹo chocolate yêu thích của mình ra cho vào miệng ăn ngon lành.
"Cứ gọi mình là Tiểu Minh."-đôi mắt đen sáng rỡ từ chăm chú chuyển sang thích thú ngắm nhìn Tiểu Lam ngồi ăn, Tiểu Minh đã để ý thói quen hay ngồi một mình trên ghế đá ăn vặt của Tiểu Lam mấy lần, bởi vì hiếu kỳ nên mới mạnh dạn đến bắt chuyện, đúng là cô bạn học này rất thích ăn.
"Miệng mình có dính gì sao?"-bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/1247429/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.