Ngồi bên cạnh ba Phong xem phim hoạt hình, bé con xem mãi vẫn không biết chán bật cười nghiêng ngửa nhìn hai con mèo và chuột vờn đùa nhau. Hoàng Phong nhiều lần bảo Tiểu Lam về phòng ngủ nhưng bé con cứ bướng cãi lại ngày mai cuối tuần nên không cần phải dậy sớm.
Số là Tiểu Lam đã năn nỉ và được mẹ đặt cách cho chủ nhật có thể ngủ nướng bao lâu tùy thích cho nên kéo theo tối hôm trước Tiểu Lam được chơi đến tận khuya, mà con gái rất thương ba của mình, xem TV phải có Hoàng Phong bên cạnh mới chịu. Cuối tuần cơ đấy, thời gian rảnh rỗi muốn được tận hưởng cùng vợ dồn hết vào ngày này đã bị bé con dành mất, Hoàng Phong não nề nhìn vẻ mặt hớn hở của con gái mà lòng vô cùng bức bối. Bởi lẽ vợ của anh cũng rất lười thân thiết, gần như toàn bộ đều là tự anh chủ động, vào trễ như vậy chắc chắn cô ấy đã tắt đèn ngủ mất rồi.
"Con gái à, con thương ba vào phòng ngủ đi!"
"Con chưa muốn đâu, con đang xem tới đoạn hay mà."-hai mắt bé con sáng trưng chăm chú nhìn vào màn hình TV, nói chuyện với ba mà chẳng thèm nhìn tới mặt anh.
Hoàng Phong giận dỗi thiếu điều muốn lôi Tiểu Lam vào phòng tắt luôn TV nhưng nhìn lại khuôn mặt hồn nhiên của con gái anh không nỡ. Chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu Hoàng Phong, anh mỉm cười ẩn ý khều khều vai Tiểu Lam.
"Con gái, có muốn có người ngồi cạnh con xem TV và chơi với con suốt không?"
Tiểu Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/1247427/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.