Đi xuống lầu nhìn khắp một lượt vẫn không thấy Hoàng Phong ở đâu ngoài Tom và K đang ngồi ăn tối ở bàn ăn, Đông Nghi bước đến, vu vơ hỏi: “Anh ấy đâu rồi nãy giờ mọi người có nhìn thấy không?”
Tom cho miếng thịt vào miệng nhai, đôi mắt thích thú nhìn lên người vừa hỏi trêu chọc: “Chị dâu nhớ chồng rồi à?”
Đông Nghi mặc kệ lời trêu chọc của Tom, cô kéo ghế ngồi cạnh K, mắt bắt đầu nhìn sang đồ ăn trên bàn, nó không giống thức ăn Hoàng Phong vẫn làm cho cô.
Tom một lần nữa lên tiếng: “Cái này là tôi làm cho K ăn, chỉ đủ cho hai người thôi, cô muốn ăn thì tự mà nấu.”
K cũng giống như Đông Nghi lờ đi lời nói của anh: “Thực ra mấy món này cũng không ngon lắm đâu, mì gói trong tủ vẫn còn, em có muốn ăn không?”
Đông Nghi rót cho mình ly nước uống một ngụm, lười biếng trả lời: “Không ăn đâu, tôi lên phòng nghỉ đây, ở lại lát có người ăn không ngon.”
Đông Nghi vừa dợm đứng dậy đã bị K nắm lấy cánh tay kéo ngồi xuống ghế, cô đưa chén đũa cho Đông Nghi, trầm giọng nói: “Hoàng Phong có việc ở công ty nên về trước rồi, A Cầu đã tới rước. Hoàng Phong bảo tôi phải chăm sóc tốt cho em, ngày mai chúng ta lên đường trở về thành phố.”
Tom nhìn K lo lắng cho Đông nghi ra mặt trong lòng cảm thấy ganh tỵ vô cùng, anh thấu hiểu cảm giác của Hoàng Phong mỗi khi nhìn hai chị em nhà này bên cạnh nhau rồi, K trước giờ chưa từng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/1247375/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.