Sau khi bế Đông Nghi lên giường nằm ngủ, Hoàng Phong rời khỏi phòng đi đến thư phòng, nơi K đã ngồi chờ sẵn từ nãy đến giờ.
Anh bước vào ngồi xuống ghế đối diện, khoan thai dựa hờ lên nệm ghế phía sau, trầm giọng hỏi.
“Em tìm tôi có chuyện gì?”
K từ tốn nhấp ngụm trà trong chén nhỏ trên tay, không vội vàng trả lời. Anh để cô chờ hơn nửa ngày trời, cô cũng không việc gì gấp gáp.
“Chú của anh đã bắt đầu hành động rồi. Cuộc họp cổ đông sắp sửa được diễn ra, mũi nhọn nhắm vào chủ tịch trẻ tuổi vẫn chưa có đóng góp gì nổi bật cho tập đoàn ngoài việc lấy được cô vợ xuất chúng.”
“Chỉ thế thôi à?”-biểu cảm trên khuôn mặt anh không hề thay đổi, vẫn điềm nhiên lên tiếng, giống như mọi thứ đều trong dự liệu của mình.
“Lão đã nôn nóng lắm rồi, nhìn tôi không làm gì vẫn ngồi trên chỗ cao nhất, khiến nhiều người nhịn không được phải ra tay phá hoại.”
K gật gù, cô cũng không xa lạ thái độ của người trước mặt: “A Cầu đã thu xếp mọi thứ, chỉ đợi anh xuất hiện cùng vợ của mình thôi.”
Đôi mắt phượng ánh lên vẻ thâm thúy nhìn vào không gian vô định trước mặt, khóe môi mỏng cong lên nụ cười nhạt, xem ra đã đến lúc anh lột chiếc mặt nạ ngờ nghệch ra rồi. Không thể để kẻ khác xem anh là đứa bù nhìn sống bám vào ông nội. Bởi vì hiện tại anh là chồng của Đông Nghi, anh càng phải làm chỗ dựa vững chắc cho cô, không để bất cứ kẻ nào dám động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-va-quyen-luc-h/1247356/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.