Giang tổ cầm bị trói chặt rồi nhốt trong một căn nhà bỏ hoang. Bà ta mơ màng tỉnh dậy sau khi hết thuốc mê, với bản tính hống hách dễ dàng hiểu được mụ đàn bà này sẽ gào thét, lên giọng ra lệnh để mình đi.
Ngày hôm nay, khi trên đường tới dự hôn lễ đột nhiên xe gặp vấn đề, tài xế phải dừng lại bên đường. Ngay khi chiếc xe ngừng hẳn thì tình huống bất ngờ đã xảy ra, một đám người mặc đồ đen phá cửa xe đánh ngất tài xế rồi khống chế bà ta bắt đi.
Rất hăng hái gầm rú, như bà ta mong muốn cánh cửa bật mở, ánh sáng tràn vào bên trong khiến người ta chói mắt. Những tên đàn ông bước vào, trên người mang theo cả vũ khí.
"chúng mày là ai mà dám bắt tao? Có biết tạo là ai không hả?"
"chúng tôi biết ngày mới bắt"
Một tên cầm đầu lên tiếng, giọng hắn khàn khàn nghe như vọng từ địa ngục. Không chút kiêng về mà trả lời mục ta.
"biết vậy còn không mau thả. Đến lúc đó tạo sẽ thưởng cho mỗi đứa một ít tiền"
"vậy cảm ơn bà trước nhé. Nhưng đợi thêm một chút nữa thôi, có người rất muốn gặp bà đấy"
"mẹ kiếp "
Giang Tố Cầm giở giọng kiêu ngạo bà ta có lẽ đang mừng thầm vì mình sẽ dễ dàng được thả ra, còn nó sẽ cho đám người kia tiền nhưng có lẽ đây sẽ là lần cuối mà ta được nói mấy lời như này
"mẹ vợ đừng văng tục thế chứ mất hết cả sang trọng!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3738847/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.