Tú Vy xuống một trạm xe buýt ,cô đi bộ về nhà .Trên đường đi ,nhóc con vô tình nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang loay hoay nhặt lại mấy xấp tài liệu và mấy món đồ bị rơi vương vãi trên vỉa hè .
Không chút ngần ngại ,nhóc con liền chạy tới giúp đỡ .Nhìn gần mới thấy ,người này thật không giống người Thành Đô ,có vẻ bà ta từ nơi khác đến .
"đồ của bà đây ạ !"
" cảm ơn cháu nhé !"
" bà không phải người ở đây ạ ? Cháu thấy bà hơi lạ "
" ừm...ta mới về nước không lâu, đang chờ người tới đón mà không may mắn là họ không tìm thấy ta mất rồi "
" chỗ này khó tìm đường lắm ạ, hay bà gọi cho người nhà rồi cháu sẽ giúp chỉ đường "
" thật sao ? Vậy thì tốt quá cảm ơn cháu nhiều lắm "
(...)
" ôi tìm được thật rồi...Ta cảm ơn cháu nhiều lắm. Mấy năm không về nước mà nơi này khác quá, nếu không nhờ cháu giúp đỡ chắc đến tận khuya ta vẫn chưa về tới nhà mất"
" dạ không có gì đâu ạ. Tại khu này nhiều lối rẽ nên có nhiều người bị lạc lắm"
" à...mà ta vẫn chưa biết cháu tên gì cả ?"
" cháu tên là Quách Tú Vy ạ"
" tên nghe hay thật đấy. Hôm nay ta mắc nợ cháu nhiều quá ...Hay là như này, cháu cho ta số điện thoại, hôm nào rảnh ta sẽ báo đáp cháu "
Người phụ nữ đầy cảm kích nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3711667/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.