Tú Vy tỉnh lại cũng đã là trưa ngày hôm sau, đầu cô bắt đầu đau như búa bổ. Cơn say men vẫn còn quanh quẩn đâu đó trong cơ thể người thiếu nữ.
Nhìn thấy bản thân thức dậy trong căn phòng quen thuộc cô cảm thấy hơi lạ, không biết mình về đây bằng cách nào. Cũng chẳng nhớ nổi ngày hôm qua đã xảy ra sự kiện chấn động gì
Cố lết tấm thân vào nhà tắm, vệ sinh cá nhân rồi ra bên ngoài. Cũng may hôm nay là chủ nhật nếu không chắc chắn cô phải nghỉ học rồi.
"tiểu thư nhà ta dậy rồi đó sao? Ăn chơi đàn đúm quên lối về luôn cơ mà !"
Bên ngoài phòng khách, Tử Khanh vừa lướt iPad vừa nhâm nhi ly cà phê đen. Thấy cô tỉnh thì không ngăn được miệng đá xéo, gương mặt không buồn quay qua nhìn cô nhóc
" chú...cháu về bằng cách nào vậy ạ?"
Tú Vy nhìn sắc mặt người đàn ông có vẻ như không vui, không biết mới sáng sớm ai đã ngu ngốc chọc vào anh nữa
" được một anh lớn tuổi đưa về đấy! Chưa lớn đã biết hư hỏng rồi !"
" dạ?... Chú nói gì cháu không hiểu ? Anh lớn tuổi gì cơ chứ?"
Mặt cô nhóc tái mét ngay khi nghe anh nói, cô chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra với mình đêm qua. Tú Vy gặng hỏi mãi cũng chỉ nhận được một trái bơ tươi từ người đàn ông
" cháu không nhớ gì hết, chú có trách thì cũng phải nói rõ ràng đi chứ !"
Bác Tô từ bên trong đã nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3711658/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.