Ngồi trên xe, Tú Vy nhìn chằm chằm vào cơ thể người đàn ông. Hai mắt híp lại tỏ ra nguy hiểm, nhưng bản thân lại không nhận ra rằng trong mắt của Quách thiếu đó lại là hành động vô cùng đáng yêu
" Nhóc con, cháu đừng nhìn chằm chằm tôi như thế. Tự dưng tôi thấy hơi sợ đó!"
Tử Khanh không nhìn cô nhưng lại biết đôi mắt đó vẫn không ngừng chĩa về phía mình. Anh lên tiếng , cái giọng rất chi là giả trân.
" Chú mà cũng biết sợ cơ á? Sợ mà tối qua uống rượu đến mức mềm nhũn, chú có biết cháu phải dọn bao nhiêu bãi nôn không ?"
Day day thái dương, âm thanh vừa rồi có phải ở mức lớn nhất không vậy, trong cái không gian này mà nghe cô nhóc này lèm bèm thì có mười cái màng nhĩ của anh cũng không đủ
" rồi rồi, tôi xin lỗi. Chẳng phải hôm nay đã đặc biệt tới đưa cháu đi ăn để xin lỗi hay sao?"
Tử Khanh quay người sang, gác uy nghiêm ở đâu không biết mà lại chủ động bóp vai cho cô.
Cái thái độ này của anh khiến Tú Vy không nhịn được cười, cố tỏ ra giận dỗi nhưng cũng chẳng được bao lâu đã bật cười lên khanh khách.
" chú cẩn thận đó, đã hay đau dạ dày thì thôi đi lại còn đang ốm giở nữa. Mà có lần sau cháu sẽ để dành phần cho sáng hôm sau chú tự dọn"
Tự dưng bản thân lại tưởng tượng ra viễn cảnh anh dọn dẹp hậu quả của mình mà phát lạnh người
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3711654/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.