Qua mấy ngày cô đã có thể xuất viện. Lúc cô xuất viện, là đi trên chiếc xe do Triết Nam lái. Giống hệt với ngày cô ngồi xe hoa tới Lạc Viên, cũng là vị trí ghế lái đó cùng bộ vest đen quen mắt.
Cả quãng đường cô không nói chuyện gì nhiều, thời gian một tiếng dài giống như một năm, thê lương tới không tả nổi. Chiếc xe dừng lại trước cửa biệt thự, cô vừa bước xuống, Lục quản gia đã chờ sẵn: “ Phu nhân, hoan nghênh người trở về ”
Nhìn người đàn ông cúi người chín mươi độ trước mặt cô có chút không quen, ngại ngùng đáp lời: “ Lục quản gia vất vả rồi ”
“ Mời đi theo tôi ”
Quản gia dẫn cô lên tầng ba, lại vào đúng căn phòng lúc lần đầu cô tới, là phòng ngủ của anh. Quản gia giúp cô mở cửa, không quên dặn dò: “ Đây là phòng ngủ của phu nhân và Ngôn gia. Những đồ đạc của phu nhân sẽ có nhân viên mang tới ”
“ Cảm ơn ông, quản gia Lục ”
Tiêu Nhiên đi vào phòng, căn phòng trang trí chủ đạo theo tông đen, tuy rộng lớn nhưng có phần đơn điệu. Trong phòng vô cùng gọn gẽ, chiếc tủ đồ lớn hoàn toàn thu hút ánh nhìn của người ta. Cô đi tới tủ đồ, quả nhiên chật kín đều là tây trang, cùng với áo sơ mi với chủ yếu là hai màu trắng, đen. Số cà vạt của anh cũng ngang ngửa số áo sơ mi, hơn nữa trong góc tủ còn một bộ đồ bóng rổ màu trắng.
Buổi tối khi anh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895537/chuong-25.html