“ Anh sẽ không chết dễ dàng như vậy ” Anh ôm cô trong lòng, bình tĩnh nói: “ Đây là cuộc sống thực sự của anh. Nhiên, đối với anh, chuyện này giống như cơm bữa vậy. ”
Cô nắm chặt tay đang ôm anh, nghĩ lại một màn vừa rồi, càng sợ hãi hơn.
Anh lại bình thản nói: “ Cuộc sống của anh chỉ có chém và giết, làm người phụ nữ của anh, em phải quen với điều đó. Quen với việc mạng của bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào tay kẻ khác ”
“…” Cô không nói gì, lặng lẽ nghe nhịp tim mãnh liệt của anh.
“ Nhưng Nhiên Nhiên, anh sẽ không để em chết. Nhất định ” Anh vuốt ve tấm lưng nhỏ của cô, nụ cười vừa rồi hình như không mang ý cười. Lại có chút lạnh lẽo, kèm theo gió bên ngoài cửa sổ xe bị vỡ thổi vào, lạnh tới nổi da gà, chân tay không theo chủ ý mà run lên cầm cập.
Mất ba tiếng đồng hồ Triết Nam mới tìm thấy chỗ bọn họ, sau đó lập tức hộ tống Phong Lạc Ngôn về Lạc Viên, vội vàng gọi cho bác sĩ riêng của Phong Lạc Ngôn tới.
Sau lần đó cô kinh hồn bạt vía mất một thời gian, đó là lần đầu cô chứng kiến cảnh phim hành động mà chính mình đang đóng chính..
Phong Lạc Ngôn tĩnh dưỡng ở nhà mấy ngày, sau khi vết thương đỡ một chút liền đi làm trở lại. Từ sau bữa tiệc hôm đó, ảnh của anh và cô ngập trên mặt báo, tuỳ tiện cầm một tờ báo lên cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895450/chuong-38.html