“ Sau này không cho phép em gọi kiểu đó nữa, gọi một tiếng Ngôn ”
Tiêu Nhiên nhìn anh, trong lòng mang theo sự quật cường muốn biết đáp án: “ Phong Lạc Ngôn, em chỉ muốn biết tại sao ? ”
Anh cúi đầu cười, nhìn thấy sự quật cường trong mắt người phụ nữ trước mặt, chỉ có thể kiên trì thêm một chút: “ Gọi Ngôn, anh trả lời em ”
“ Ng..Ngôn ” Cô đành nghe theo ý anh, cuối cùng vẫn bị khuất phục. Người trước mặt tính cách thế nào cô không thể hiểu rõ được. Nhưng cô biết rõ nếu như việc này không nghe theo ý anh, anh nhất quyết không thoả hiệp.
Phong Lạc Ngôn vui vẻ cười một cái, nhìn chiếc nhẫn lấp lánh trên tay cô: “ Em là người phụ nữ của anh, đeo chiếc nhẫn này cũng chỉ để chứng minh em là người đã có chủ mà thôi ”
Chiếc xe khởi động từ nãy vẫn chưa được di chuyển, cô cứ ngỡ anh sẽ lái xe đi, nhanh chóng xoay người thắt dây an toàn. Ai ngờ anh lại nhoài người về phía cô, khi cô quay mặt lại khoảng cách giữa hai người chỉ còn mấy cm.
“ Anh muốn làm gì ? ” Tiêu Nhiên biết rõ anh không có ý tốt, phòng bị nhìn anh.
Nụ cười trên môi Phong Lạc Ngôn đột nhiên trở nên mờ ám, lại có chút lưu manh. Anh bình tĩnh nói: “ Là em đụng tới anh trước, không thể trách anh được ”
Vừa dứt lời, anh lập tức ngậm lấy đôi môi anh đào của cô, hung hăng như muốn nuốt hết mật ngọt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895445/chuong-40.html