Cô hơi dựa vào anh ở sau, anh lại đem gương mặt vùi vào mái tóc cô. Mái tóc Tiêu Nhiên trước giờ vẫn vậy, mang theo một mùi thơm nhẹ nhàng thu hút.
“ Lúc nãy sao không trả lời anh ? ” Phong Lạc Ngôn hơi siết tay ôm eo cô, gương mặt lại kề sát gương mặt nhỏ của cô mà thủ thỉ.
Tiêu Nhiên cười khì khì, cố chấn an bản thân, lại đáp: “ Là em không nghe thấy ”
Anh nhìn theo hướng cô đang nhìn, cũng thấy những gì trong mắt cô bây giờ. Nhưng anh một chút sắc mặt cũng không có, rõ ràng là không hề biến sắc chút nào !
“ Nhiên Nhiên, em có biết trên đời này thứ gì rẻ tiền nhất không ? ” Anh cọ cọ mũi vào cổ cô, từng chữ từng chữ thốt ra từ phía sau khiến cô lạnh gáy.
“…” Cô ở phía trước khẽ lắc đầu, tò mò muốn quay lại nghe câu trả lời. Nhưng rõ ràng anh ở phía sau ôm chặt lấy cô, khiến cô muốn cử động cũng khó khăn.
Phong Lạc Ngôn khẽ cười, cảm thấy cô gái trong lòng đơn giản, trong trắng tới mức anh không thể chạm tới. Anh khẽ siết tay, ghé sát tai cô: “ Thứ rẻ tiền nhất trên đời chính là lòng người ”
Sống lưng đột nhiên truyền tới cảm giác lạnh lẽo. Cô không nói gì, có lẽ là vì sợ hãi trước mắt.
Hai mẹ con Phong Lạc Khởi bị người của Phong Lạc Ngôn hành hạ tới mức máu me đầy người nằm lăn lóc ra đất. Nhưng rốt cục những người đang đánh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895440/chuong-43.html