Tiêu Nhiên nghe xong cũng hoảng hốt, nhưng lại chỉ khẽ nhíu mày, tay múc một thìa canh để uống. Canh này có chút đắng. Khiến cho cổ họng cô khản đặc, sau khi ăn miếng tôm vào mà vị đắng vẫn còn ở trong miệng. Lần trước anh đầu tư vào dự án này, nói rằng bên Kinh Mộng nhường một số lợi ích. Bây giờ xem như làm anh mất một món. Đối với anh số tiền đó có lẽ chỉ là một món đồ, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy áy náy.
Tú Anh đã sớm nói với Tiêu Minh Sơn lần này gọi Tiêu Nhiên về để làm gì. Vậy mà bây giờ ông lại không nói ra, bà ta tuy tức giận nhưng chỉ có thể tự mình nói: “Tiêu Nhiên này, dì biết cuộc sống của con cũng không dễ dàng, nhưng dì và bố con lại càng khó khăn. Con về nói với chủ tịch Phong, để ngài ấy giúp Kinh Mộng lần này nhé”
“…”
“Chị bị sao thế, mẹ tôi đang nói chuyện với chị đấy” Tiêu Hoa nhịn không được, lớn giọng nói. Tú Anh lại kéo tay cô ta, gằn giọng: “ Im miệng mau lên”
Tiêu Nhiên buông đũa, giương ánh mắt lên nhìn hai người đối diện. Ánh mắt cô vừa bình tĩnh lại vừa sâu xa: “Phong Lạc Ngôn kiến tiền cũng không dễ dàng, hơn nữa anh ấy cũng không phải kẻ ngốc. Nếu như đổ tiền vào một thứ không đáng, anh ấy sẽ không đồng ý.”
Ăn xong bữa tối, cô không nán lại lâu, chỉ dặn dò Tiêu Minh Sơn chú ý sức khoẻ, cố gắng nghỉ ngơi nhiều một chít. Sau đó liền ra về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-2/2895003/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.