Mốc dịch
Fei Yang beta
Khi Trương Thạc tỉnh dậy, Du Tùng không có trong phòng.
Năm giờ sáng anh ra ngoài, thành cổ vẫn chìm trong yên tĩnh, con đường trống trải, phố phường vắng lặng, trên đá xanh còn phủ một lớp sương sớm, giống như vừa được cơn mưa gột rửa, ẩm ướt, sạch sẽ. Có con mèo hoang bị làm phiền, gầm gừ một tiếng rồi lủi vào trong ngõ nhỏ.
Du Tùng chạy chậm men theo con ngõ nhỏ, thở hơi gấp, mồ hôi chảy ra, nhưng cả người đều khoan khoái.
Về đến nhà trọ, mất đúng bốn mươi phút.
* * * * *
Du Tùng dùng mười phút để tắm rửa, thu dọn hành lý, đúng sáu giờ ra cửa.
Vì anh phối hợp, nên mọi người xuất phát đúng giờ.
Lão Hồ lái xe một vòng trong nội thành Lệ Giang, Dư Nam quay đầu hỏi: "Bữa sáng mọi người muốn ăn gì?"
Trương Thạc đang ngáp: "Có những gì vậy?"
Dư Nam nói: "Mì thịt thái sợi, bánh cuộn nướng, bún." Cô ngẫm nghĩ: "Còn bán cả sữa đậu nành và bánh quẩy."
"Mì thịt thái sợi đi, không biết có gì ngon, chúng ta ăn thử xem?" Trương Thạc xán người đến gần Du Tùng hỏi: "Anh Du, được không?"
Du Tùng không kén chọn: "Được."
Chương Khải Tuệ và Thạch Minh bên cạnh cũng không có ý kiến.
Mọi người nhất trí, lão Hồ bẻ lái, rẽ vào một con phố nhỏ, rồi qua mấy chỗ rẽ nữa thì dừng xe lại.
Là một quán ăn sáng rất bình thường, mặt tiền không lớn, cũng không quá sạch sẽ, trước cửa đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tim-kiem-tinh-yeu-con-duong-den-ben-em/2922584/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.