*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Việt vừa lập bản thiết kế vừa hỏi nữ sinh dáng cao bên cạnh: “Trường này luôn như thế à? Làm cái chuyện kia mà không biết tránh đi một chút sao?”
Thiếu nữ đầy kinh ngạc nhìn anh: “Thầy là giáo viên mới tới đúng không? Chuyện ấy không phải là rất bình thường hay sao? Có gì đâu, bọn em còn trẻ mà, tuổi này có nhu cầu sinh lý là điều hiển nhiên, thầy… A, thầy… Không lẽ thầy đang ám chỉ gì với em?”
Nói rồi cô ta bỗng cười gian xảo: “Có phải thầy nghe tiếng họ nên không kìm lòng được nữa rồi không? Thầy muốn em… với thầy cũng được, có điều em chưa có nhiều kinh nghiệm, có lẽ kỹ thuật hơi thiếu chút chút…”
Lâm Việt lạnh lẽo nhìn cô ta.
Ánh mắt của anh khiến nụ cười trên gương mặt thiếu nữ chớp tắt.
Đó là một ánh mắt cô ta chưa từng gặp trong đời. Thâm trầm, hung dữ, tràn ngập phẫn nộ, thế nhưng lại chẳng nhìn ra nửa phần xấu xa độc ác.
Bị ánh mắt như vậy chiếu thẳng tới, cô ta dĩ nhiên sẽ cảm thấy… xấu hổ vô cùng.
Trước khi đầy sáu tuổi, cô ta cũng từng sống tại thế giới bên ngoài. Tuy những ngày tháng đó đã phai nhạt từ lâu, nhưng một vài ký ức vụn vặt vẫn còn đọng lại trong tâm trí non nớt.
Cô ta mơ hồ nhớ rằng ở thế giới ngoài kia, cảnh sát là thế lực kiềm chế tất cả. Lực lượng cảnh sát hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tan-the/618186/quyen-5-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.