*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*Trong chương này có nhắc tới Chính thống giáo, là một nhánh của đạo Cơ đốc, còn gọi là Đông chính giáo, mọi người có thể tìm hiểu thêm với anh Gúc nhé.)
Thành Vân.
Phong Mặc nằm trong khoang duy tu của mình, thở dài một tiếng.
Sự bình tĩnh thường ngày của hắn đã mất, hiện tại tâm trạng hắn rất tệ.
Hắn đã xử lý vấn đề trong thế giới [Kinh đô u quỷ] rất lâu, độ phức tạp của BUG cấp bốn này khiến hắn khó mà tưởng tượng nổi, đầu đau muốn nứt, cảm giác như não cũng sắp nổ tung.
Phong Mặc cắm mười ngón tay vào tóc, ấn bóp lung tung trên da đầu, thúc đẩy máu lưu thông. Cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, chiêu này quả thật có chút hiệu quả, hắn rốt cục cảm thấy thư thái hơn phần nào.
Phong Mặc sắp bị cái BUG cấp bốn này chọc điên. [Kinh đô u quỷ] không phải thế giới đầu tiên bị tấn công, trước đó BUG này đã tiêu diệt ba thế giới, có điều hai người quản lý là hắn và Lâm Mộ Quang không phát hiện kịp thời.
Tuy vẫn theo thói quen mà gọi nó là “BUG”, nhưng sau khi bàn bạc, hai người đều có chung một phỏng đoán…
Đây là một loại phản ứng thải trừ của chính Thế giới luân hồi.
Nếu như coi toàn bộ Thế giới luân hồi là một cơ thể người, vậy phản ứng này giống như khi hệ thống miễn dịch trong cơ thể đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tan-the/618148/quyen-4-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.