*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Việt đoán rằng Yulia sẽ sẽ không ngầm hại năm người, cô ta đang cần họ.
Quả nhiên cô ta đã lo lắng cho họ rất chu đáo, suốt đêm hôm đó, khu vực xung quanh tòa nhà văn phòng mà họ trú ngụ vô cùng yên tĩnh. Bởi nơi này dường như không có động vật biến dị, người luân hồi đến săn thú cũng thưa thớt. Tuy thỉnh thoảng vẫn có vài đội ngũ uể oải vô tình lạc tới gần khiến Lâm Việt và Phong Mặc phải cảnh giác cao độ, vậy nhưng bọn họ ai nấy đều đã mệt mỏi rã rời, chỉ muốn tìm một nơi an toàn ngả lưng. Những nhóm người đó thường sẽ không tìm tới tận tầng mười sáu nơi nhóm bọn họ đang ẩn nấp, hầu hết đều chỉ tìm một căn phòng từ tầng mười trở xuống làm chỗ dừng chân.
Sau khi hóa thành hình thú, Lâm Việt có thể dễ dàng nghe được vị trí của những người mới tới, thế nhưng anh không có hứng thú chủ động tấn công họ. Những người đó rõ ràng đã thật sự mệt mỏi đến không màng phòng bị nữa, họ biết xung quanh rất nguy hiểm nhưng đành bất lực, trong trạng thái kiệt quệ này, họ thà rằng liều lĩnh đối mặt với nguy hiểm cũng phải ngủ một giấc thật ngon.
Cơn buồn ngủ chính là kẻ thù vô cùng nguy hiểm. Thường ngày nó chỉ là một thứ không hề có cảm giác tồn tại, thế nhưng đến thời khắc quan trọng nhất, nó lại chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tan-the/618098/quyen-3-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.