Một giấc ngủ sâu, nếu không có ai đánh thức sẽ rất dễ dàng tạo ra một giấc mơ hay một ác mộng hoàn chỉnh.
Tựa như chứng kiến một bộ phim, chúng ta sẽ chìm trong ảo mộng cho tới đoạn kết, hoặc... mãi không thể thoát ra.
- ------------------------------------------
Mai! Dậy! Dậy! Trống hết giờ rồi.
Bị vỗ vỗ vào người, Châu Cẩn Mai mơ màng tỉnh lại, cố gắng nhấc cơ thể mệt nhọc ngồi dậy. Hôm qua nàng bị mất ngủ, đến tận 4 giờ sáng mới chìm vào giấc thì 6 giờ lại phải dậy đi học.
Lết thân xác thiếu ngủ đến lớp, Châu Cẩn Mai cũng chỉ trụ được hai tiết đầu, sau đó thật sự nằm vật ra. May mắn vị trí bàn của nàng là góc cuối lớp, bạn học ngồi phía trên cơ thể to lớn, hoàn toàn có thể che khuất. Bởi lẽ đó nàng có thể yên tâm ngủ mà không sợ bị giáo viên phát hiện. Nếu có giáo viên phát hiện, thì cũng là kiểu giáo viên "ai học thì học, tôi đây chỉ dạy hết tiết rồi về" nên sẽ chẳng hơi đâu mà đánh thức con người say giấc kia.
Châu Cẩn Mai nhấc thân người mệt mỏi dậy, cảm giác như cả người bị chìm. Nàng muốn nhanh chóng về nhà ngủ bù, dù sao chiều cũng không phải đi học, nàng sẽ bỏ bữa trưa.
Nhưng mới nghĩ được như thế, một bạn học ở dãy bên kia đã chạy sang, miệng hét to như thể sợ nàng sẽ không nghe thấy mà chạy về trước.
"MAIIIII, chiều nay đi thăm Thảo nhé?"
"Thảo? Là Ngô Phương Thảo sao?" Đúng là dạo gần đây không thấy người này đi học thật.
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tam-tri-mind-games/996737/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.