Chương trước
Chương sau
Đêm đến, vầng trăng đỏ như máy treo lơ lửng giữa không trung lạnh lẽo cùng vài ngôi sao, dường như báo trước một tương lai đẫm máu sắp xảy đến đêm nay.
Đám người Lăng Cửu Vi, và các chiến sĩ bản địa đi theo sự hướng dẫn của Lưu Bội Bội, mai phục trong một bụi rậm cách không xa doanh trại của đám chuột ăn thịt người.
Từ vị trí này, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng xác chết của những người dân bản địa, chất đống ở cửa hang...... Cảnh tượng này khiến người dân bản địa càng thêm tức giận, hận không thể ra tay chém hết đám chuột ăn thịt người ngay bây giờ.
Có lẽ vì con chuột ăn thịt người đến thăm dò tình hình vẫn chưa quay lại, con chuột què ăn thịt người thận trọng nghĩ rằng nó có lẽ đã bị bắt, hơn nữa rất có khả năng là đã chết, vì vậy nó tăng cường phòng thủ xung quanh hang động.
Mặc dù chờ một lúc nữa, một số con chuột ăn thịt người, cũng sẽ trở thành thức ăn của nữ hoàng đời thứ ba, nhưng ít nhất hiện tại, nó sẽ tận dụng một cách triệt để.
"Chờ đến khi nữ hoàng bắt đầu ăn thịt, chúng ta sẽ tấn công." Lăng Cửu Vi nhỏ giọng ra lệnh, dân bản địa truyền tai nhau, chỉ trong chốc lát, tất cả người dân bản địa đều đã biết được mệnh lệnh.
Lúc này, sương mù bắt đầu hình thành xung quanh hang, lớp sương mù mỏng này tuy chắn ngang tầm nhìn, nhưng vừa lúc cản được tầm nhìn của đám chuột ăn thịt người, trở thành một hàng rào che đi dân bản địa.
"Chít chít —— chít chít ——"
Trong hang động truyền đến tiếng kêu to đến tê tâm phế liệt, sau đó, Lăng Cửu Vi nhìn thấy những con chuột bên ngoài hang động bắt đầu đưa thịt lên cho nữ hoàng.
"Đến lúc rồi! Chúng ta xông lên!" Lăng Cửu Vi lấy con dao phay ra, xông lên trước, người dân bản địa cũng cầm vũ khí xông ra ngoài.
"Chít chít?" Con chuột ăn thịt người ở bên ngoài đầu tiên là nghe thấy tiếng bước chân, sau đó là thấy được một tia ánh sáng lạnh lẽo, ngay lúc nó nhìn thấy rõ, cổ cũng đã bị đối phương chặt xuống, nó còn chưa kịp nói gì, đã ngã xuống.
"Chít chít —— Địch tập kích! Địch tập kích!"
Đám chuột ăn thịt người xung quanh lập tức nhận thấy sự bất thường, kêu lớn cảnh báo, trong lúc nhất thời, dân bản địa và bọn chúng giao chiến với nhau, vì quá đột ngột nên đám chuột chưa kịp chuẩn bị gì, trong vài phút đã chết mất một trăm con.
"Các cô đi giết nữ hoàng!" Thẩm Bạch Vũ hét lớn với đám người Lăng Cửu Vi, "Giết nữ hoàng, nhiệm vụ có thể hoàn thành được một nửa!"
"Hự ——" Mike một tay ném con chuột ăn thịt người chặn đường, dọn đường cho bọn họ.
"Chít chít —— Mau bảo vệ nữ hoàng!" Con chuột què ăn thịt người hét lớn, nhưng ngoài con chuột ăn thịt người đang chiến đấu với dân bản địa ra, ở cửa hang khác chỉ phân bố 300 con chuột ăn thịt người.
Mike, Thẩm Bạch Vũ và Lưu Bội Bội phối hợp giữ chân 300 con chuột ăn thịt người ở cửa hang, Lăng Cửu Vi, Lục Kim Thần và Kinh Khải lao vào hang.
"Ôi! Con què này quả nhiên có thân phận không bình thường!" Kinh Khải lấy phi đao ra ném về phía con chuột què ăn thịt người, không ngờ nó bị què, nhưng động tác lại nhanh như vậy, lộn nhào một cú rồi chạy trốn.
Thịt trước mặt nữ hoàng chuột ăn thịt người nhanh chóng bị nó ăn hết, nó có chút nôn nóng kêu to, nhưng vì những con chuột ăn thịt người khác đều đang chiến đấu, căn bản không ai có thể đem thịt mới cho nó. Lúc này, bụng của nó phồng lên, phát ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, có vẻ như tân nữ hoàng vô cùng bất mãn việc nó ăn quá chậm, khiến con nó không ăn được một bữa ngon đầu tiên trên đời.
Lăng Cửu Vi nắm chặt con dao phay, chạy nhanh đến chỗ nữ hoàng chuột ăn thịt người, định đâm vào bụng của nó một nhát...... Nhưng nữ hoàng "nôn nóng" nhanh chóng phát hiện ra ý định của cô, bất ngờ vung đuôi, quật cô sang một bên.
"Hự......" Mặc dù cơ thể phản ứng kịp thời dịch sang một bên, nhưng Lăng Cửu Vi vẫn bị cái đuôi dài của nó bắt lấy, quật cô vào bức tường đá bên cạnh, đau đớn kêu lên một tiếng.
Hệ thống nhắc nhở độ bền của "áo giáp tàng hình" giảm 10 điểm, nhưng dù sao có bộ giáo này, Lăng Cửu Vi cũng không bị thương, chỉ là chỗ bị nữ hoàng quật đến có chút đau.
"Cửu Vi!" Lục Kim Thần đang cầm quạt gấp giết chết những tên lính chuột ăn thịt người khác muốn xông vào hang để bảo vệ nữ hoàng, kết quả vừa đầu lại đã thấy bộ dáng Lăng Cửu Vi bị quật vào tường...... Lý trí của anh lập tức tan vỡ, đuôi mắt nhuốm một màu đỏ điên cuồng, cầm cây quạt lao về phía nữ hoàng chuột ăn thịt người.
"Chít chít!" Nữ hoàng chuột ăn thịt người thấy mình thành công quật bay một người, phát ra một trận cười sảng khoái, thấy Lục Kim Thần lao tới, nó lại hất đuôi về phía anh.
"Lục Kim Thần! Cẩn thận!" Lăng Cửu Vi che lại kêu lên, cô tốt xấu gì cũng có một bộ giáp, nhưng không biết Lục Kim Thần có áo giáp nào bảo vệ mình hay không.
Lục Kim Thần nhìn cái đuôi càng ngày càng gần, cong khóe miệng, đột ngột vung quạt lên, nhân lúc cái đuôi đang theo quán tính lướt qua, đâm cây quạt thật sâu vào đuôi của nữ hoàng.
"Chít chít ——" Nữ hoàng chuột ăn thịt người lập tức kêu lên đau đớn, nó trơ mắt nhìn loài người bé nhỏ, cái đuôi mà nó luôn lấy làm tự hào lại đứt ra hai đoạn ở đó.
"Ha ha......" Máu bắn lên má phải của Lục Kim Thần khi cái đuôi đứt ra, sau đó nhỏ xuống đất dọc theo má, nhưng anh rõ ràng không có ý định buông tha cho nữ hoàng chuột ăn thịt người, híp mắt, từng bước một tiến lại gần nó, giống như một con báo săn mồi, khoá chặt con mồi của mình.
"Chít chít —— Mau cứu ta! Mau đến cứu ta!" Nữ hoàng chuột ăn thịt người rú lên kinh hoàng, cố gắng dùng bộ móng vuốt sắc nhọn của mình chụp lấy người đàn ông đáng sợ này, nhưng nó phát hiện, kể cả là móng vuốt sắc nhọn đang chụp về phía người đàn ông này, bộ móng vuốt đó cũng sẽ có kết cục giống như cái đuôi, anh vung quạt lên, móng vuốt đã bị chặt ra một cách gọn gàng, nó nhanh chóng mất đi bộ móng vuốt, máu tươi tuôn ra, nhuộm đỏ cả mặt đất.
"Chít chít —— chít chí ——" Nữ hoàng chuột ăn thịt người không chỉ phải chịu đựng nỗi đâu đứt móng và đuôi, tân nữ hoàng trong bụng cũng vì không được ăn kịp thời, mà tức giận ăn nội tạng của nó bên trong cơ thể, nỗi đau nhân đôi, khiến nó nàng rên rỉ không ngừng.
"Ngươi kêu la lung tung gì chứ? Ta còn chưa bắt đầu đánh ngươi đâu." Mặc dù trên mặt của Lục Kim Thần đang nở nụ cười, nhưng trong nụ cười đó lại không có chút độ ấm nào, con ngươi màu đen như ẩn chứa một tảng băng không thể tan, liếc mắt một cái, đã lạnh đến thấu xương.
"Lục Kim Thần......" Lăng Cửu Vi ngồi ở bên bức tường đá lẩm bẩm, nhìn bóng lưng anh với ánh mắt phức tạp...... Cô vốn cho rằng anh là một người ôn hòa, hào hoa phong nhã, thuộc kiểu người đàn ông chiều vợ, nhưng không ngờ tới anh còn có mặt này.
Lục Kim Thần giơ nắm đấm lên, bề mặt của nắm đấm được bao phủ bởi một lớp lửa...... Đó là một vật phẩm tiêu hao dùng một lần, sau khi sử dụng, bàn tay sẽ sẽ, chỉ giữ trong mười phút. Anh căn bản không định sử dụng nó trong trò chơi này, nhưng cuối cùng không ngờ anh vẫn phải dùng đến.
Nắm đấm được bao phủ bởi một ngọn lửa đập liên tục vào bụng của nữ hoàng chuột ăn thịt người, nó hoảng hốt, thậm chí còn có thể nghe thấy tân nữ hoàng trong bụng nó đang gào thét thảm thiết......
—— Chỉ trong vòng năm phút, bụng của nữ hoàng đã bị đập vỡ, nữ hoàng chuột ăn thịt người mất máu quá nhiều cuối cùng cũng chết, nhưng trong bụng tan nát, tân nữ hoàng không phục kêu gào...... Nó không thể chấp nhận việc mình mới sinh ra đã bị đánh chết.
"Chít chít ——" Cuối cùng, tân nữ hoàng cũng được sinh ra, nhưng mười mấy phút sau, cơ thể hiện tại cũng không quá lớn, chỉ cỡ hai quả bóng cao su nhỏ.
Tay phải Lục Kim Thần túm lấy cái đuôi thon dài của nó, nhặt xác nó lên một cách không thương tiếc, xoay người chậm rãi đi về phía Lăng Cửu Vi bên cạnh bức tường đá.
Trên mặt, trên người anh đều bị máu bắn, tóc xoã trên trán cũng dính vào trán vì máu, nhưng nụ cười của anh khi nhìn Lăng Cửu Vi lại cực kỳ dịu dàng, nhìn anh đi tới, trong lòng Lăng Cửu Vi, không hiểu sao lại có chút căng thẳng và rùng mình...... Cô nhịn không được lùi về sau, nhưng đằng sau chỉ có một bức tường đá lạnh lẽo.
"Này, Cửu Vi, tôi đã giết chết chúng." Lục Kim Thần ngồi xổm trước mặt Lăng Cửu Vi, lấy lòng đưa xác tân nữ vương trong tay về phía cô, "Lần này là tôi không tốt, tôi không nên rời xa chị, sau này tôi nhất định sẽ không để chị bị thương, được không?"
"Tôi...... Tôi không sao, tôi mặc áo giáp, nên không bị thương." Giọng điệu của anh khác với thường ngày, có chút kỳ quái, Lăng Cửu Vi do dự một lúc rồi đáp.
"Áo giáp sao? Vậy là tốt rồi." Lục Kim Thần tùy tiện ném xác của tân nữ hoàng xuống, lấy một ít khăn giấy ra từ trong hình xăm, đưa cho Lăng Cửu Vi nói, "Trên mặt tôi có dính máu đúng không? Xin lỗi a, tôi không nhìn thấy, chị có thể giúp tôi lau được không?"
"...... Ừ." Lăng Cửu Vi dừng một chút, vẫn nhận lấy khăn giấy, nhẹ nhàng lau vết máu trên mặt anh...... Khăn giấy nhanh chóng bị nhuộm thành màu đỏ tươi, cô đổi một cái, tiếp tục lau, Lục Kim Thần chỉ mỉm cười, để yên cho cô lau.
"Cửu Vi, cảm ơn chị, chị thật tốt." Ý cười của anh dường như càng thêm sâu, hơi nghiêng đầu qua một bên, dụi mặt vào tay cô.
Lăng Cửu Vi như bị điện giật buông lỏng khăn giấy, thu tay về, mất tự nhiên nói: "Suýt nữa đã chết rồi."
"Ừ." Lục Kim Thần khẽ gật đầu, như thể không thấy thấy cô đang mất tự nhiên, vươn tay về phía cô, "Nào, tôi đỡ chị lên, trận chiến của bọn họ hẳn là đã kết thúc rồi."
"...... Không cần, tôi có tự đứng lên." Lăng Cửu Vi tránh ánh mắt của hắn, đỡ vách đá từ từ đứng dậy, nhưng di chứng của cơn đau bụng, vẫn khiến cô híp mắt vì đau, cơ thể hơi nghiêng về phía trước.
"Đừng miễn cưỡng." Lục Kim Thần đỡ vai cô, đặt nhẹ trọng tâm cơ thể của cô lên cơ thể mình, mà Lăng Cửu Vi người không bao giờ thích bị người khác chạm vào, vậy mà lại hoảng sợ phát hiện cô dường như không kháng cự sự động chạm của Lục Kim Thần......
Kinh Khải một bên đã sớm xử lý con chuột què ăn thịt người im lặng dựa vào cửa hang...... Lúc nhìn thấy Lăng Cửu Vi bị quật bay đi, cậu cũng rất muốn lao vào giúp đỡ, nhưng con chuột què ăn thịt người quá phiền phức, cậu đã phải mất một lúc để giết nó, sau đó, cậu nhìn thấy Lục Kim Thần như thể Shura tù địa ngục đến, tra tấn dã man cặp nữ hoàng ăn thịt người......
Ồ, bạn muốn hỏi vì sao cậu hiện tại không đi hỏi về vết thương của Lăng Cửu Vi sao? Kinh Khải cụp mắt xuống, phải nói lúc trước cậu đã từng đá vào chân Lục Kim Thần mấy lần, cậu mẹ nó không dám đi vào a......_(:з" ∠)_
Tác giả có điều muốn nói: Nhìn thấy nhóm thiên thần nhỏ cư nhiên không thích Lục Kim Thần làm nam chính, có chút buồn _(:з" ∠)_
Tuy nhiên, sau khi nghĩ lại, chắc là bệnh kiều của anh không đủ, vì vậy, tôi tính sẽ đẩy nhanh tiến độ bệnh kiều của anh ấy......
Hy vọng có thể giữ được vị trí nam chính của anh 23333333
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.