Chương trước
Chương sau
"Cậu là người chơi lâu năm sao?" Lăng Cửu Vi thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, dứt khoát mở miệng hỏi.
"Đúng vậy! Nhưng tôi thích phó bản dành cho người mới, từ lúc tôi hoàn thành phó bản dành cho người mới, tôi vẫn luôn liều lĩnh dẫn dắt người mới làm nhiệm vụ....... Nhìn những tên người mới đó chết trên tay đội trưởng là tôi, cũng thật thú vị...... A, chị gái xinh đẹp, chị hiểu ý tôi chứ?" Ánh mắt của hắn nhìn Lăng Cửu Vi có chút giống như đang nhìn con mồi, lúc đang nói chuyện, có một loại cảm giác áp lực cuồng loạn..... Không cần đoán, hắn chính là đội trưởng của đội người mới còn lại.
Lăng Cửu Vi hơi nhướng mày, âm thầm thắp một cây nến cho những người mới chết không kịp nhắm mắt....... Gặp đội trưởng biến thái như vậy, đội người mới đó cũng đủ xui xẻo.
Nhưng nếu hắn chỉ mới hoàn thành phó bản dành cho người mới, có nghĩa là, mỗi lần hắn tới nơi này đều là vì giết người, cũng có nghĩa hắn thật sự không có được một điểm tích luỹ, ngược lại khả năng cái vũ khí so với cô nhiều một chút điên cuồng giết người.
"Lưu Kiệt." Lăng Cửu Vi thấp giọng, cùng Lưu Kiệt bên cạnh nói: "Trong chốc lát tôi sẽ dẫn hắn rời đi, nhiệm vụ chính làm phiền mọi người rồi."
"Cô?" Lưu Kiệt có chút kinh ngạc, thật sự có nữ sinh dám đối mặt với loại biến thái điên cuồng giết người giống Lăng Cửu Vi mặt không đổi tâm không nhảy sao? Hơn nữa, cô dẫn hắn ta rời đi, hơn một nửa là không sống nổi a! Cô thật sự là loại người lương thiện đến không có điểm mấu chốt sao?
"Ừ." Lăng Cửu Vi nhẹ nhàng lên tiếng, xem như trả lời, "Chờ các anh rời khỏi toà nhà này, cho tôi một tín hiệu."
"Được....... Về sau có duyên gặp lại!" Lưu Kiệt cầm quyền, mặc dù biết Lăng Cửu Vi lành ít dữ nhiều, nhưng hắn cũng không còn biện pháp nào khác, vì không để Lăng Cửu Vi thất vọng, hắn sẽ mang những người còn lại, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vị chính!
"Này, các người ở đó lảm nhảm cái gì vậy? Hả?" Nam sinh mặc áo len trắng có chút mất kiên nhẫn, hắn từ cổ tay bắn ra phi đao. Người phóng phi đao, nói vậy những cái phi đao kia cũng là từ nơi đó bay ra.
"Không nói gì cả, chỉ là cảm thấy..... Cậu đại khái không giết được tôi." Lăng Cửu Vi hành động chút thủ đoạn, nắm chặt dao phay hệ thống cung cấp, mỉm cười nói.
"Ha ha! Đủ cuồng vọng a! Vậy thì...... sẽ giết chị trước! Chị gái xinh đẹp!" Nam sinh mặc áo len cười lớn, trên tay phải xuất hiện một cái rìu, hắn liếm môi, tuỳ tiện phủi tay, dẫn đầu phóng ra mấy cái phi đao. Động tác của hắn mặc dù tuỳ ý, phi đao lại giống như có mắt, bay về phía Lăng Cửu Vi.
"Đinh———" Lăng Cửu Vi dùng dao phay chém đứt từng cái, sau đó nhanh chóng chạy đến trung tâm tầng bốn. Nam sinh mặc áo len hưng phấn đuổi theo cô, đối với đám người Lưu Kiệt dường như một chút hứng thú cũng không có.
Lưu Kiệt nhìn cô chạy với ánh mắt "liệt sĩ", thấy Lăng Cửu Vi đã chạy xa, tiếp đến, hắn thở phào nhẹ nhõm, gõ cửa phòng thị trưởng Wilson.
*****
Tầng bốn của toà nhà dường như là được một công ty chứng khoán cho thuê, Lăng Cửu Vi dùng ánh mắt nhìn thấy được tấm thẻ "công ty chứng khoán XXX".
Dọc theo đường đi gặp phải tang thi, cô đều lựa chọn dùng dao phay chống lại đòn công kích của chúng nó, sau đó vòng qua tiếp tục chạy. Cô không trực tiếp giết chết chúng nó, việc này hiển nhiên là lợi dụng đám tang thi đó, gây một chút trở ngại cho sự truy đuổi của nam sinh mặc áo len.
"Ha ha ha, chị gái xinh đẹp, chị chạy thật nhanh! Chậc...... Như thế nào lại có tang thi......"
Nghe giọng nam sinh mặc áo len, Lăng Cửu Vi chắc chắn những con tang thi đó có thể gây trở ngại đến tốc độ của hắn, nhưng cô cũng không thể ở lại mãi tầng này! Thang máy không thể dùng, cầu thang thoát hiểm lại nói, sẽ gặp được Lưu Kiệt bọn họ.
Lăng Cửu Vi nghiêng người trốn vào một gian phòng, đóng cửa lại, cô nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ và cửa sổ tầng tiếp theo, kiên quyết dứt khoát nhảy ra ngoài...... Phía bên ngoài cửa sổ là một sân ga nhỏ ở tầng một, không được rộng rãi cho lắm, không bao xa chính là biển quảng cáo của một công ty nào đó trên tầng 3.
Lăng Cửu Vi bước lên biển quảng cáo có chút cũ nát kia và bức tường bên cạnh, nín thở........ Cô âm thầm hy vọng tên nam sinh mặc áo len kia không ngó đầu ra ngoài, nếu không nơi này, thật đúng là khó trốn.
"Chị gái xinh đẹp, tôi nhìn thấy chị rồi, chị đừng trốn nữa...... A? Không có trong tủ!"
Giọng nam sinh mặc áo len vẫn rất dễ nhận ra như vậy, hắn quả nhiên đuổi tới căn phòng Lăng Cửu Vi vừa mới vào, một trận tiếng lục đục vang lên, mỗi tiếng vang lại làm trái tim Lăng Cửu Vi nảy lên một cái.
"Hả? Đi đâu rồi?" Giọng nam sinh mặc áo lên vang lên trên đỉnh đầu Lăng Cửu Vi, hắn dường như có chút bực mình vì đột nhiên không tìm thấy "con mồi" của mình, một rìu chém vào bục nhỏ của cửa sổ.
Bục nhỏ bị chém mất một góc, phần bê tông mịn nhỏ vụn gần như rơi xuống mũi chân Lăng Cửu Vi.
"Grừ———" Dưới tầng không biết từ khi nào đã có ba con tang thi, duỗi cánh tay, gào rống về phía Lăng Cửu Vi. Rất rõ ràng, chúng nó đã nhìn thấy Lăng Cửu Vi qua khe hở của tấm biển quảng cáo cũ nát!
"Kêu kêu kêu! Kêu la cái gì! Bọn mày cắn được tao sao! Thật là mất hứng!"
Cũng may nam sinh mặc áo len dường như nghĩ rằng tang thi là kêu với hắn, tức khắc chửi bậy không ngừng. Hắn dùng phi đao giết chết một con, cảm thấy có chút nhàm chán, liền lẩm bẩm rời khỏi phòng này.
Nghe trên đỉnh đầu dần dần yên tĩnh lại, Lăng Cửu Vi nhìn về phía hai con tang thi vẫn đang gào rống với cô, cẩn thận dẫm lên biển quảng cáo, chống bục nhỏ của cửa sổ nhảy trở về phòng. Cô trước tiên là lấy ra một chai nước khoáng uống một ngụm, sau đó lại nắm chặt dao phay, đi về phía cửa.
"Vù———" Chân phải của cô vừa mới bước ra cửa, liền cảm giác được cổ bên trái đột nhiên có luồng gió hướng tới cô đánh úp...... Lăng Cửu Vi phản xạ có điều kiện né về phía bên phải, nhưng vẫn không thể tránh cho cánh tay trái bị nam sinh mặc áo len chém thương.
"Chị gái xinh đẹp, chị cũng thật thông minh! Tôi suýt chút nữa đã bị chị lừa rồi!" Đôi mắt hắn như sáng lên, ánh mắt nhìn cô đột nhiên lại mang theo một tia trầm mê, động tác lưu loát chém rìu lại đây.
Vết thương ở cánh tay trái của cô không nghiêm trọng lắm....... Lăng Cửu Vi không dám nhìn thêm, cũng không có tâm tư nghe hắn nói, dùng dao phay ngăn cản đòn tấn công của hắn, cất bước chạy về hướng bên phải.
"Bang———Bang———" Mặc dù không tận mắt nhìn thấy, nhưng âm thanh này hình như là tiếng súng, hơn nữa còn có âm thanh của một vật nào đó nổ mạnh.
Lăng Cửu Vi thoáng thở phào nhẹ nhõm...... Xem ra Lưu Kiệt bọn họ đã đem thị trưởng Wilson rời khỏi toà nhà này. Ở trên phố bắn nổ, sợ là một chiếc xe đi?! Bọn họ cấp tín hiệu cũng thật đủ kiêu ngạo! Nếu bọn họ có thể tìm một chiếc xe để lái, hẳn là không mất nhiều thời gian là có thể hoàn thành nhiệm vụ!
"Hửm? Thú vị thú vị, chị hấp dẫn ánh mắt tôi, đồng thời đồng đội của chị hoàn thành nhiệm vụ chính? Sau đó một khi nhiệm vụ hoàn thành, là chị có thể an toàn trực tiếp rời khỏi nơi này...... Ý tưởng này là của chị sao? Chị gái xinh đẹp...... Chị cũng thật lợi hại!" Nghe được tiếng súng cùng tiếng nổ mạnh nam sinh mặc áo len dừng bước chân, lập tức hiểu ra kế hoạch của Lăng Cửu Vi, khuôn mặt tái nhợt của hắn xẹt qua một tia cười, ngước đôi mắt nhìn về phía Lăng Cửu Vi, rất giống một con ma cà rồng chuyên hút máu.
Thoát khỏi nơi này? Nhiệm vụ chính hoàn thành là có thể thoát khỏi nơi này sao?! Tin tức này Lư Lập Quân chưa từng nói qua, Lăng Cửu Vi cũng vừa mới biết được.
Lăng Cửu Vi bỗng nhiên cảm thấy rời đi như vậy có chút mất mát...... Phó bản đơn giản như vậy, nhất định sẽ có nhiệm vụ che giấu cần hoàn thành a! Nếu không phải tên nam sinh mặc áo len biến thái này xuất hiện, các cô hiện tại chỉ sợ là đã sớm hoàn thành nhiệm vụ chính, bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ che giấu a? Lúc đang làm nhiệm vụ che giấu gặp nguy hiểm, còn có thể trực tiếp thoát khỏi nơi này.....
———Đây chắc chắn là phúc lợi lớn nhất của người mới trong "trò chơi sống lại" a! Lại cứ như vậy bị tên nam sinh mặc áo len biến thái làm rối loạn!
Lăng Cửu Vi dần dần phát hiện cô và nam sinh mặc áo len đã chạy một vòng quanh tầng bốn, mà bọn họ sắp tới cầu thang thoát hiểm! Cô không chút do dự xông vào cửa cầu thang thoát hiểm, lúc xuống đến tầng hai, lựa chọn đi vào tầng hai.
Người bình thường nếu bị nam sinh mặc áo len biến thái truy đuổi, chỉ sợ sẽ trực tiếp chạy ra ngoài đường. Suy xét đến việc nam sinh mặc áo len biến thái cũng nghĩ như vậy, Lăng Cửu Vi dứt khoát làm theo cách ngược lại, chui vào một gian phòng nhỏ ở tầng hai. Phòng nhỏ chứa đầy dụng cụ làm sạch nhà như giẻ lau và xô nước, chỉ có duy nhất một nữ tang thi nhân viên dọn vệ sinh, bị Lăng Cửu Vi một dao chém chét.
Lăng Cửu Vi hít sâu một hơi, từ khe hở trên cửa nhìn ra phía bên ngoài.
Lúc nam sinh mặc áo len đuổi tới tầng hai, liếc mắt một cái nhìn thấy cánh cửa chưa đóng kỹ, dường như là đang do dự sẽ vào tầng hai, hay là xuống lầu....... Hắn nhớ tới kế hoạch của Lăng Cửu Vi, gần như theo bản năng liền cho rằng cánh cửa chưa đóng kỹ này, là cái "bẫy" Lăng Cửu Vi thiết kế cho hắn! Hắn không dừng lại lâu, liền đi xuống lầu.
Lăng Cửu Vi thật ra cũng không nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ là trùng hợp không đóng cửa kỹ...... Nhưng nhìn thấy hắn rời đi, cô vẫn thở phào nhẹ nhõm. Mà cùng lúc đó, bên tai Lăng Cửu Vi vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở———
[Chúc mừng số 100666 đã hoàn thành nhiệm vị chính của phó bản dành cho người mới, khen thưởng 1500 điểm tích luỹ, có thể lựa chọn thoát khỏi trò chơi lần này bất cứ lúc nào! Mở bảng thuộc tính cá nhân]
[Hệ thống đánh giá, thuộc tính cá nhân ban đầu của bạn: Thể chất 8, sức mạnh 7, nhanh nhẹn 6, mệnh trung 8, trí tuệ 7, tinh thần lực 8]
[Đạt được danh hiệu mới "Tay mơ cất cánh", đeo danh hiệu này để nhận hiệu quả của thuộc tính sức mạnh +3]
Thật tốt quá...... Âm thanh nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ chính giống như một lá bùa hộ mệnh, khiến Lăng Cửu Vi cảm thấy yên tâm. Mà hệ thống dường như cũng suy xét đến việc người lãnh đạo của bọn họ đã chết, vậy nên, đã chủ động giải thích một số cài đặt cố định.
Thì ra còn có thuộc tính cá nhân sao? Lăng Cửu Vi không biết thuộc tính của bản thân có được tính là tốt không....... Cô nhìn thoáng qua danh hiệu "Tay mơ cất cánh", tuy rằng nhìn thật ngu xuẩn, nhưng nếu có thêm một chút sức lực, cô vẫn nên đeo lên!
Tên nam sinh mặc áo len lúc trước có lẽ đã thêm tất cả điểm số vào mệnh trung? Vậy nên, phi đao của hắn mới có thể giống như có mắt, tỉ lệ ghi bàn cao đến doạ người.
Chà, nhiệm vụ chính đã hoàn thành, cô cũng không cần tiếp tục hấp dẫn sự chú ý của tên nam sinh mặc áo len biến thái kia nữa, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ phụ và nhiệm vụ che giấu thật tốt là được!
Nghĩ như vậy, Lăng Cửu Vi khẽ đẩy cửa phòng, bước ra ngoài....... Tầng này dường như là tầng tạp hoá để đựng đồ vải, khắp nơi đều chất đầy hộp, trong hộp có đủ các loại vải băng, cô dùng một ít vải trắng sạch sẽ một chút, băng bó lại nơi bị thương của mình.
Sau khi giết một vài tang thi đột nhiên xuất hiện, Lăng Cửu Vi liền chú ý đến trên mặt đất có một quyển nhật ký. Sổ nhật ký có bìa màu nâu, trên bìa viết dòng chữ "Sổ nhật ký của Lệ Na".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.