Úc Thừa dừng bước ngay trước cửa phòng, ánh mắt đôi bên chạm nhau, bầu không khí tràn ngập sự gượng gạo đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Hoài Hâm hoá đá, Triệu Triệt len lén buông tay, bao cao su thoắt cái đã rơi trở lại ngăn kéo. Ba người nhìn nhau, cuối cùng, Úc Thừa lại là người lên tiếng trước. Anh cất giọng điềm đạm giải thích với Triệu Triệt, "Anh xuống tìm Tiểu Hâm."
Ở trước mặt anh, Triệu Triệt cũng ngoan hơn hẳn. Chỉ sau vẻn vẹn một giây bất ngờ, cậu chàng vội vàng hắng giọng, ra vẻ bình tĩnh, "Anh rể, em với chị chỉ đang nói chuyện chơi thôi."
"..."
Nghe thấy thế, Úc Thừa đánh mắt nhìn sang Hoài Hâm, đôi mắt hoa đào sâu thẳm vô cùng bí ẩn, không tài nào đoán được cảm xúc bên trong.
Trái tim Hoài Hâm như đang nhảy nhót trong lồng ngực, một luồng hơi nóng xộc thẳng lên mặt. -- Không thể nào, không lẽ anh đã nghe thấy rồi sao a a a a a a!
Trong đầu cô nhanh chóng nhớ lại, lúc nãy khi Triệu Triệt đang nói, anh vẫn chưa đi tới cửa, chắc là... chắc là không nghe thấy đâu. Hu hu hu hu.
Hoài Hâm nuốt nước miếng, lén lén lút lút quan sát vẻ mặt của Úc Thừa, lòng thầm khẳng định lại suy đoán của mình vừa nãy. -- Sắc mặt của anh vô cùng bình tĩnh, không nhìn thấy bất kỳ cảm xúc khác thường nào.
Thấy thế, cô cũng bình tĩnh lại đôi phần, cất giọng đầy nũng nịu, "À, đúng là em với A Triệt có chút chuyện cần nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/3651532/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.