Bên trong cánh cửa khép hờ thỉnh thoảng truyền đến tiếng ho khan. Hứa Tông đứng chờ ở bên ngoài qua một lúc lâu sau, bác sĩ Lâm xách theo một cái hộp nhỏ bước ra khỏi phòng. 
Ông đưa tay ra dấu im lặng, "Bà chủ, ông chủ đã ngủ rồi." 
Cửa phòng ngủ đóng chặt, Hứa Tông liếc nhìn, hạ thấp giọng hỏi, "Tình hình sao rồi?" 
Bác sĩ Lâm châm chước tìm lời, "Theo lý, nếu dùng theo đơn thuốc đông y trước đó hẳn đã khỏi bệnh rồi mới đúng, nhưng lại không thấy có khởi sắc." Ông hơi dừng lại, "Tôi nghĩ phải quan sát thêm một thời gian nữa xem sao." 
Hứa Tông hít sâu một hơi, không nói năng gì. Không biết nghĩ đến chuyện gì, sắc mặt bà thoáng sững lại. 
Bác sĩ hỏi thăm, "Bà chủ?" 
Lúc này Hứa Tông mới đáp lại, gật đầu nói, "Bác sĩ vất vả rồi." 
Sau khi bác sĩ Lâm rời đi, dáng vẻ đoan trang trên người Hứa Tông đã biến mất sạch, bà ngồi xuống ghế quý phi với vẻ mặt vô cảm. 
Sức khoẻ của Phan Tấn Nhạc ngày một yếu, không biết sẽ đột ngột ra đi vào lúc nào. Nhưng điều khiến bà thấp thỏm bất an chính là, bản di chúc vẫn được giữ bí mật đến tận bây giờ, không để cho bất cứ ai nhìn thấy. 
Chuyện Úc Thừa kết thông gia với nhà họ Tạ là một sự trợ giúp không nhỏ đối với nhà họ Phan. Phan Tấn Nhạc không thể có suy tính mới, nhưng hiện tại thì thái độ của ông đối với người thừa kế vẫn còn khá mập mờ. 
Hứa Tông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/3617685/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.