Em có đồng ý gả cho anh không? 
Hoài Hâm cảm thấy đây có thể là những từ ngữ êm tai nhất trên đời này. 
Trước kia cô từng đọc được một câu: "Mừng đến mức chảy nước mắt", nhưng không biết đó là loại cảm giác gì, hôm nay rốt cuộc cô mới hiểu ra, thì ra khi yêu một người, mỗi cái nhăn mày, mỗi tiếng cười, tất cả hỉ nộ ái ố đều sẽ gắn liền với đối phương. 
Nắng ban mai đẹp đẽ, vạn vật xinh tươi, ánh sáng ấm áp rực sáng bầu trời. 
Hàng mi Hoài Hâm run lên, cô nhìn đôi mắt sâu của Úc Thừa, khẽ gật đầu một cái. 
Úc Thừa mỉm cười, nắm lấy bàn tay trắng trẻo của cô, cẩn thận giúp cô đeo chiếc nhẫn vào. Chiếc nhẫn không lớn không bé, rất vừa vặn, viên kim cương màu tím đẹp rực rỡ, tỏa ra lấp lánh ánh sáng, sức nặng khó mà lơ là được. 
Hình như anh muốn nói cái gì đó, nhưng còn chưa kịp mở miệng thì cảm giác được Hoài Hâm nắm chặt bàn tay anh. 
"A Thừa, em cũng yêu anh." 
Giọng nói vô cùng êm dịu, nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, như thể cô đang cố lấy hết dũng khí để nói ra. 
Khuôn mặt Hoài Hâm đỏ ửng hẳn lên, cô khẽ cắn môi, nhưng ánh mắt nghiêm túc, cô hơi ngượng ngùng mà cúi đầu nhìn anh. 
Gò má nhỏ nhắn trắng nõn được ánh mặt trời chiếu sáng, đôi mắt xinh đẹp giống như đá quý, đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi. 
Yết hầu Úc Thừa bỗng nhiên cử động, anh đột nhiên đứng dậy, ôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/3435880/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.