Hoài Hâm cố ý chọn một nơi ít người, không thu hút sự chú ý của mọi người. Cô giống như một con gấu túi treo trên người anh, ôm cổ anh cười cong mắt.
“Không phải đang xem phim sao? " Úc Thừa ôm chặt mặt cô, giọng nói vô cùng cưng chiều: "Sao vậy? Còn học được cách thông đồng với A Hựu để gài bẫy anh sao? Đồ lừa đảo.”
“Đây không phải là muốn cho anh một niềm vui bất ngờ sao." Hoài Hâm ánh mắt sáng ngời: “Ngày mai chính là thất tịch rồi!”
Úc Thừa cũng mới nghĩ đến, đúng vậy, anh bận đến quên mất. Anh thả cô xuống, đổi thành mười ngón nắm chặt tay cô, lưu luyến hỏi: "Vậy, xin hỏi cô Hoài đây muốn trải qua thất tịch như nào?"
“Ừm, để em nghĩ xem nào." Hoài Hâm híp mắt, hưởng thụ gió đêm.
Sợi tóc màu đen xẹt qua mắt cô, sinh động mà xinh đẹp, Úc Thừa nhẹ nhàng vuốt ve tóc mai cô, sau đó nâng mặt cô cúi đầu hôn xuống.
Mặc dù bọn họ đã hôn rất nhiều lần, nhưng mỗi lần Hoài Hâm đều trầm luân như cũ. Lúc gò má cô đỏ ửng lên đến nỗi không thở nổi anh mới buông cô ra, ngón tay không nhanh không chậm cọ qua đôi môi bóng bẩy.
Tầm mắt Úc Thừa dời xuống một chút, anh rất cao, che khuất một phần ánh đèn bên đường, ánh mắt càng thêm đen kịt thâm trầm.
Hơi thở ấm áp truyền đến bên tai, lòng bàn tay anh vuốt ve eo cô, giọng nói có chút thấp: "Nếu em còn chưa nghĩ ra, thì anh có thể đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/3386929/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.