Anh hỏi cô gọi anh là gì, Hoài Hâm dừng lại vài giây, sau đó ngây thơ đáp: “Em gọi anh là anh trai.” 
Cô thật sự rất xấu tính, cô chỉ gọi cách xưng hô này đúng một lần rồi không bao giờ nói lại lần nữa, giống như cô đang nỗ lực trêu chọc anh một cách trắng trợn vậy. Úc Thừa khẽ hừ một tiếng, nhưng không hiểu có ý gì, giây tiếp theo anh đột nhiên bóp vào bụng của con ngựa, vó ngựa giương lên cao sau đó liền chạy như bay ra ngoài. 
"A..." 
Hoài Hâm giật mình, vội vàng ổn định lại yên ngựa, người đàn ông lao từ phía sau tới, giam cầm cô trong lãnh địa của mình. 
Úc Thừa dẫn cô phi như bay một đoạn đường, gió thổi như tát thẳng vào mặt cô, sự kích thích của những cú va chạm trên lưng ngựa và hormone từ người đàn ông phía sau đánh vào cô cùng lúc, nhịp tim của Hoài Hâm đột nhiên tăng nhanh, đập mạnh như nhịp trống vang. 
"Chậm lại, chậm lại… A!" 
Con ngựa ngoan ngoãn giảm tốc độ hai bước rồi lại nhanh chóng trở lại tốc độ ban đầu, thể hiện ý đồ xấu xa của chủ nhân mình. 
Hoài Hâm hoảng sợ nắm lấy cánh tay của Úc Thừa, cô tức giận liếc nhìn anh, có chút buồn bực nhưng Úc Thừa lại cười khúc khích, trợn mắt thở dài: “Em phải tin anh, bảo bối.” 
Hơi thở nóng rực của anh phả vào lưng cô. Tai và cổ Hoài Hâm như tê dại, cô không thể hiểu lý do nhịp tim của mình tăng nhanh là gì, cô chỉ cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/3379846/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.