🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi thở oxy, cô phải áp sát vào vòi bình.



Hai người cùng nhau chia sẻ bình oxy, mức độ thân mật chẳng thua gì khi uống chung một chai nước khoáng. Hơn nữa, cô mới vừa thấy anh dùng xong.



Hoài Hâm cúi đầu nhận lấy, giọng lí nhí như tiếng muỗi vo ve, "Cám ơn anh."



Cảm giác hoa mắt chóng mặt kéo đến, lồng ngực như có một tảng đá chắn ngang, tầm mắt cũng dần mơ hồ, chỉ thấy nơi nơi đều là tuyết, trắng xóa cả một vùng. Cô hít lấy vài hơi oxy, nhưng hơi thở vẫn còn nặng nề.



Hoài Hâm trả bình oxy lại cho anh, lơ đãng cúi đầu, chợt phát hiện mình vẫn níu lấy cánh tay anh không buông.



Đầu óc cô vẫn còn mơ màng, mấy đầu ngón tay trắng bệch, nhưng không chịu buông.



Một lúc lâu sau, Úc Thừa cất bước.



- - Và anh cũng không hề hất tay cô ra.



Hai người kề vai đón gió hứng tuyết đi thẳng về phía trước, hai hàng dấu chân in hằn xuống nền tuyết phía sau lưng ngày một dài thêm, tựa như đang dựa sát vào nhau.



Mỗi một bông tuyết đều có trọng lượng, lúc rơi xuống trông có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực ra thì góp ít thành nhiều, khi tuyết tan ra lại thấm vào quần áo, hơi lạnh xộc thẳng vào trong. Chiếc mũ nhung kia của Hoài Hâm tuy đáng yêu màu mè, song lại không có khả năng chống lạnh, dần dần cũng bị nước tuyết tan thấm ướt.



Cô bắt đầu phát run.



Hồi sáng khi lên núi nắng hãy còn rất gắt, nóng đến muốn lột

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/2501061/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.