Nãy giờ cô nói nhiều như thế mà anh vẫn không đáp lại một câu. Người đàn ông khuất mình sau bóng tối, hàng mi hơi rủ xuống nên không nhìn rõ vẻ mặt của anh. Song, như được màn đêm bên ngoài cửa sổ làm nền, đôi mắt anh càng thêm sâu lắng, tựa như đầm sâu không thấy đáy. 
Hoài Hâm ngước lên nhìn anh chăm chú, như cảm thấy lạnh, cô che lại bờ vai nhỏ nhắn đang run lên, "Anh Thừa?" 
Úc Thừa quan sát cô đầy ý tứ, vài giây sau, anh nghiêng người mời cô vào trong. 
"Em không biết tôi ở phòng này sao?" Anh hỏi. 
"Dạ không." Hoài Hâm hơi mất tự nhiên, đáp, "Tại em thấy chỉ có phòng này gần nhất..." 
Úc Thừa gật đầu, cất giọng nhàn nhạt, "Trong phòng tắm có sữa tắm và dầu gội của tôi, em cứ dùng tự nhiên." 
"... Cám ơn anh." 
Cô bước vào phòng tắm, lúc vừa khóa cửa thì nghe thấy tiếng đóng cửa vang lên bên ngoài phòng. 
Ầm một tiếng, trái tim Hoài Hâm cũng nảy thót lên theo. 
Sau đó là tiếng bước chân chậm rãi đi vào, trong phòng trở nên yên tĩnh hẳn. 
Hoài Hâm mấp máy đôi môi, đảo mắt nhìn một vòng. 
Có lẽ anh vừa mới tắm xong, trong phòng tắm vẫn còn vương hơi nước, mặt kính hãy còn đọng sương. 
Phòng tắm rất sạch, ngoại trừ đồ dùng tắm rửa đặt trên bàn thì không còn gì hết. 
Hoài Hâm dần bình tĩnh lại, đặt thẻ phòng đang bị nắm chặt trong tay lên mặt bàn lavabo, kế đến cởi áo choàng tắm treo lên, sau đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/2501042/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.