... Đợi... đợi đã nào! 
Vừa mới chuyển nhà xong, đang ăn cơm ở nhà, vậy là anh không đi hẹn hò ư?! 
Không biết sao mà Hoài Hâm vừa buồn cười lại phải cố nín lại, nhưng cũng chỉ gồng được vài giây cô đã chịu thua, che miệng bật cười thành tiếng. 
Đáng ghét thật, người đẹp rõ ràng đã dặn đi dặn lại bảo anh đừng thất hẹn rồi cơ mà. Sao lại không đi kia chứ, đúng là. 
Hoài Hâm hắng giọng, gọi sang cho anh. 
Chuông vừa đổ hai tiếng đã có người bắt máy. 
Cô vội "đánh phủ đầu", cười không ngớt, "Hiếm lắm mới nghe anh nói nhớ em đấy." 
"Nào có." Chất giọng trầm khàn của người đàn ông tựa như đang thoảng bên tai, "Vừa nghỉ ngơi là tìm bé ngay, đến cơm tôi còn chẳng kịp ăn đây." 
"Thế cơ cà?" Hoài Hâm che miệng, trách yêu, "Anh khéo nịnh quá." 
"Tôi nói thật đấy." Anh thả chậm ngữ điệu. 
Cô không nói gì chỉ cười khẽ, vừa nghe Úc Thừa lấy chén dĩa nhựa vừa hỏi bâng quơ, "Sao anh lại chuyển nhà thế?" 
"Vì lí do công việc." Úc Thừa chỉ cung cấp lượng thông tin vừa đủ. 
Tán tỉnh chơi chơi thì được, nhưng muốn xâm nhập lãnh địa cá nhân thì không. Từ trước đến nay anh vẫn luôn phân rõ giới hạn. 
Hoài Hâm rủ mi mắt, lại thấy buồn cười. 
Tâm trạng cô hôm nay khá tốt, không thèm so đo với anh, thong dong trò chuyện câu được câu chăng, thỉnh thoảng lại im lặng một lúc, để anh tập trung ăn cơm. 
- - Chuyển nhà từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/2501037/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.