: Lạm Phát (10) Editor: Tô ꧁LẠC CẨU TEAM꧂ ______________________________ Bệnh viện ngoại ô. Mùi máu tanh của vết thương chảy ra, mùi mồ hôi nồng nặc do mấy ngày không tắm và mùi hôi do vết thương chảy mủ hòa quyện vào nhau, ngửi đặc biệt cay mũi, gần như có thể khiến người ta ngất xỉu. Hầu hết các nhân viên của bệnh viện đã rời đi hết, chỉ còn một y tá ở lại làm việc. Nhưng trong điều kiện không có thuốc men, điều duy nhất cô có thể làm là cố gắng an ủi bệnh nhân. "Cô y tá, con trai tôi bị sốt, ở đây có thuốc hạ sốt không?"Đôi mắt một người mẹ đầy hi vọng, mong chờ một phép màu. Nhưng cô y tá chỉ có thể nở một nụ cười xin lỗi "Ở đây hết thuốc rồi, không thì cô đi chỗ khác xem thử xem?" Người mẹ trẻ ngay lập tức trở nên chết lặng. Cô đã chạy hầu hết các bệnh viện, chỗ nào cũng nói không có thuốc. Y tá nhắc nhở "Đừng đến bệnh viện, đến phòng khám tư nhân xem thử. Bệnh viện lớn một chút có thể thuốc đã dùng hết hoặc bị cướp rồi." Người mẹ trẻ bừng tỉnh. "Cám ơn, cám ơn." Cô vội vàng bước ra trong lúc vội vàng nói cảm ơn. Lúc này có một người đi ngang qua vai cô, vội vàng đi tới chỗ cô y tá, vẻ mặt lo lắng mở miệng hỏi: "Ở đây có thuốc chống viêm không? Tôi bị trúng đạn, vết thương bắt đầu nhiễm trùng rồi!" Y tá lộ ra vẻ khó xử "Không có, thuốc gì cũng không có." Người đến sắc mặt sầu khổ, dường như rất tuyệt vọng. Y tá quay đi không đành lòng nhìn nữa. Tình huống hiện tại vết thương bị nhiễm trùng căn bản chỉ có thể chờ chết. Mà nói đi nói lại, đâu chỉ có một hai người lẳng lặng chờ cái chết tới?
Người đến dè dặt mở miệng "Tôi có thể ở bệnh viện một ngày không?" Cô chưa kịp trả lời thì đã vội hứa: "Hiện tại trên người tôi không có tiền, nhưng tôi sẽ làm việc chăm chỉ kiếm lại trong tương lai! Y tá không khỏi cảm thấy buồn cười "Không cần phải trả tiền. Các bệnh nhân đều tập trung ở đại sảnh lầu một, cô thích thì cứ tới đó." "Tốt quá." Người đến lộ vẻ mặt vui mừng, chính là Tô Hàn. Được sao? Nụ cười của y tá có chút chua xót, bây giờ người vẫn còn ở trong bệnh viện là những bệnh nhân đang chờ chết. Người bình thường có ai rảnh rỗi tới trú tại bệnh viện đâu? Ngay cả cô, nếu không phải chẩn đoán mắc bệnh ung thư thời kỳ cuối sẽ không cam chịu nhốt bản thân ở lại bệnh viện. Suy nghĩ của y tá xoay vòng, nhưng trên mặt chỉ nhẹ nhàng nói "Đi theo tôi." "Ừm." Tô Hàn cười đáp lại, nhưng ánh mắt lại lóe lên. Thật ra cô muốn ở một mình trong phòng bệnh hơn là tụ tập chung một chỗ với những người khác. Chỉ để hỏi thăm tình hình bệnh viện, viện cớ nhiễm trùng cần người giúp đỡ nên chủ động đi qua. Đến đại sảnh, đồng tử Tô Hàn co rụt lại một hồi —— Trong tầm mắt, ở khắp mọi nơi là những con số màu đỏ, màu vàng đang nhảy nhót. "Độ no bụng: 30%, Độ sạch sẽ: 15%, Thể lực: 20%. Trạng thái: Rất kém, đang sốt, nhiễm trùng vết thương." "Độ no bụng: 20%, Độ sạch sẽ: 23%, Thể lực: 26%. Trạng thái: Rất kém, đau bụng tiêu chảy." "Độ no bụng: 34%, Độ sạch sẽ: 32%, Thể lực: 31%. Trạng thái: Xấu, đang chờ sinh." Căn phòng tràn ngập hơi thở tử vong, Tô Hàn nhăn mũi, cảm thấy có chút khó chịu. Cô y tá giới thiệu "Trong bệnh viện có một cái giếng, mọi người thường uống nước trong giếng đó. Tuy không sạch bằng nước khoáng nhưng ít nhất nó cũng tốt hơn nước máy. Nhiều người bắt đầu bị đau bụng, tiêu chảy vì uống nước máy." Tô Hàn nhắc nhở "Đã cắt nước." Y tá sững sờ một lúc, mới nói: "Xin lỗi, tôi quên mất." "Không sao." Sau khi cảm ơn y tá, Tô Hàn tùy ý tìm vị trí ngồi xuống, kiểm tra thuộc tính của mình - Độ no bụng: 62%, Độ sạch sẽ: 58%, Thể lực: 73%. Trạng thái: Tốt, vết thương nhiễm trùng. Tô Hàn than nhẹ một tiếng, tuy cố ý ăn uống bớt đi để ngụy trang số liệu nhưng so với người khác vẫn rất nổi bật. Nhìn chung quanh, cô thầm nghĩ mình vẫn chưa thích hợp ở lại trong đám người. Để tránh nghi ngờ Tô Hàn ở trong đại sảnh cả đêm, trên mặt bày ra một bộ dáng bệnh tật ốm yếu. Vào ngày thứ 17, mặt bằng giá cả tăng 100%, tất cả các cửa hàng trong thị trấn đều đóng cửa. Đồng thời, bệnh truyền nhiễm bắt đầu lây lan, những người có thể lực yếu rất dễ bị lây nhiễm. (Lưu ý: Đối với những người thể lực yếu < 50, những người có độ no bụng + độ sạch sẽ + thể lực > 200 sẽ được miễn nhiễm. Sau khi mắc bệnh, mỗi ngày -20 thể lực.) Tô Hàn nhíu mày, giả bộ sợ dịch tránh xa đám người, nhưng thật ra là nhanh chóng rời khỏi đại sảnh lầu một. Ngay sau đó cô tìm một chỗ không có người khác dùng xà phòng, bánh chocolate, bánh mì đen, độ sạch sẽ tăng lên thành màu xanh đậm. Sau đó sử dụng thuốc chống viêm, loại bỏ tình trạng "Nhiễm trùng". Chờ cho đến khi độ no bụng + độ sạch sẽ + thể lực > 200, xác định bản thân đã miễn dịch với các bệnh truyền nhiễm mới thở phào nhẹ nhõm. "Aa ——"Có một tiếng kêu kinh khủng từ đại sảnh truyền ra, như thể đã xảy ra chuyện gì đó không ổn. Tô Hàn da đầu tê rần quay đầu bỏ chạy. Một lát sau, cô trốn trong phòng bệnh đơn của tòa nhà bên cạnh, tâm trạng mới thả lỏng. Vào ngày thứ 18, tình hình còn nghiêm trọng hơn.
Hệ thống thông báo "Mặt bằng giá cả tăng 100%. Thị trấn ban đầu có 500.000 người, hiện tại chỉ còn lại khoảng 80.000 người (người chơi + NPC) sống sót. Bệnh truyền nhiễm trở nên nghiêm trọng hơn, những người có thể lực yếu rất dễ bị lây nhiễm. (Lưu ý: Đối với những người thể lực yếu < 50, những người có độ no bụng + độ sạch sẽ + thể lực > 220 sẽ được miễn nhiễm. Sau khi mắc bệnh, mỗi ngày -25 thể lực.)" Tô Hàn quét qua các thuộc tính của mình - Độ no bụng: 90%, Độ sạch sẽ: 92%, Thể lực: 79%. Trạng thái: Khỏe mạnh, ngay lập tức an tâm. Ngày 19 "Mức giá giá cả tăng 100%. Bệnh truyền nhiễm trở nên nghiêm trọng hơn, những người có thể lực yếu rất dễ bị lây nhiễm. (Lưu ý: Đối với những người thể lực yếu < 50, những người có độ no bụng + độ sạch sẽ + thể lực > 240 sẽ được miễn nhiễm. Sau khi mắc bệnh, mỗi ngày -30 thể lực.)" Vào ngày 20 "Mức giá giá cả tăng 100%. Bệnh truyền nhiễm trở nên nghiêm trọng hơn, những người có thể lực yếu rất dễ bị lây nhiễm. (Lưu ý: Đối với những người thể lực yếu < 50, những người có độ no bụng + độ sạch sẽ + thể lực > 260 sẽ được miễn nhiễm. Sau khi mắc bệnh, mỗi ngày -40 thể lực.)" Vật tư trong kho tuỳ thân vô cùng phong phú nên Tô Hàn khá bình tĩnh. Chỉ là tòa nhà im lìm tĩnh mịch, xung quanh cũng không có người, tựa như trên đời này ngoại trừ cô ra không có người sống nào khác khiến người ta không thể không có chút hoảng hốt trong lòng. Tô Hàn trốn trong phòng thỉnh thoảng quan sát tình hình xung quanh từ cửa sổ, hạ quyết tâm nhất quyết không rời đi. Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Nhìn thấy phó bản sắp kết thúc, Tô Hàn lại cảm thấy giai đoạn cuối của trò chơi rất dễ dàng. Tất nhiên, cô liếc nhìn kho hàng tuỳ thân thấy số lượng hàng tồn kho đã giảm mạnh, biết sự dễ dàng đó chỉ là ảo tưởng thôi. Nếu không nghĩ đến việc trốn trong bệnh viện, trong cơn rừng súng mưa đạn thì thật không biết làm thế nào để sống sót. Nếu không phải chuẩn bị dự trữ vật tư kỹ càng, chỉ cần thiếu xà phòng, thực phẩm chính thì debuff gây ra có thể làm tiêu hao vật tư y tế tích lũy được, căn bản khó có thể sống sót đến cuối cùng. Ở giai đoạn bệnh truyền nhiễm, điều kiện miễn dịch cực kỳ cao, trong trường hợp thiếu thuốc, debuff quá nhiều, ba thuộc tính khó đạt tới hơn 260, muốn sống sót đến cuối cùng cũng không dễ dàng gì. May mắn thay, bây giờ tất cả đã kết thúc. Tô Hàn dựa lưng vào tường ngồi ở trong góc, yên lặng chờ trò chơi kết thúc. Sáng sớm ngày 20, kim chỉ đúng 12 giờ, âm thanh máy móc của hệ thống đúng thời gian vang lên "Vòng đầu tiên của trò chơi đã kết thúc, xin chúc mừng người chơi đã hoàn thành khiêu chiến cực hạn." "Bạn nhận được phần thưởng Extra." "Tất cả người chơi còn sống sót trong phó bản sẽ tự động truyền tống rời đi." Sau đó, ánh sáng trắng lóe lên, Tô Hàn thấy mình trở lại trong màn sương mù trắng. Một tấm màu trong suốt xuất hiện trước mặt cô, trong đó viết: Họ tên: Tô Hàn (Đã xác thực tên thật) Cấp: 1 (Kinh nghiệm 20/30) Nghề nghiệp: Nhà dinh dưỡng học (Tư chất sơ cấp, kinh nghiệm 20/30) Độ no bụng: 100/100 Độ sạch sẽ: 100/100 Thể lực: 100/100 Trong lòng Tô Hàn nghĩ mới vừa rồi ở trong trò chơi thể lực chỉ là màu xanh nhạt. Xem ra sau khi kết thúc phó bản, các thuộc tính đều sẽ khôi phục lại chỉ số ban đầu. Đến nỗi điểm kinh nghiệm...! Tô Hàn nhớ lại những hướng dẫn trước đây của hệ thống: Cứ 30 ngày sống sót trong phó bản, cấp +1, giới hạn độ đói bụng+100, giới hạn độ sạch sẽ +100, giới hạn thể lực +100, kỹ năng thiên phú +1. Cô sống sót trong 20 ngày, vì vậy còn 10 ngày nữa mới có thể thăng cấp. Giọng nói máy móc vang lên "Hệ thống đang xử lý, vui lòng đợi." Sau khoảng nửa phút, nó tiếp tục nói "Bạn nhận được 20 (số ngày sống sót)*5 = 100 điểm."
"Bạn đã nhận được phần thưởng Extra, có thể chọn hai trong số các tùy chọn sau làm phần thưởng" "A. Giá trị kinh nghiệm +5." "B. Điểm +50." "C. Giới hạn độ no bụng, độ sạch sẽ, thể lực +20." Tô Hàn cảm thấy giá trong thương thành quá cao, vào trò chơi mua còn phải suy tính hơn. Hơn nữa cô không cần bổ sung vật tư nhiều lắm, vì vậy chọn A và C. Ngay lập tức, nội dung trên bảng màu trong suốt trở thành—— Tên: Tô Hàn (Đã xác thực tên thật) Cấp: 1 (Kinh nghiệm 25/30) Nghề nghiệp: Nhà dinh dưỡng học (Tư chất sơ cấp, kinh nghiệm 25/30) Độ no bụng: 120/120 Độ sạch sẽ: 120/120 Thể lực: 120/120 Điểm: 100 Sau khi lựa chọn, giọng nói máy móc thông báo "Bạn đã qua màn thành công, hãy tham gia vào vòng hai của trò chơi vào lúc 8 giờ sáng mai." Nói xong, người chơi tự động thoát khỏi trò chơi, cabin trò chơi từ từ mở ra. Tô Hàn nằm trong cabin trò chơi chớp mắt, hồi lâu mới hoàn hồn lại. Liếc nhìn đồng hồ phát hiện hiện tại đã là 10 giờ 38, còn kịp thời gian ăn trưa, cô lập tức hiểu ra tốc độ thời gian của trò chơi thực tế ảo đã được điều chỉnh. Tô Hàn lấy bếp từ ra nấu nước, sau đó cho thêm các nguyên liệu nấu lẩu. Sau khi nước sôi, cô nấu thịt cừu, vừa ăn ngon vừa kiểm tra diễn đàn trò chơi. Vào thời điểm đó, diễn đàn "Trò chơi sinh tồn vô hạn" đã nổ tung, vô số người chơi lên án gay gắt. "Game rác! Đào hố quá nhiều! Nói đến độ no bụng, độ sạch sẽ thấp mới mất đi thể lực? Tại sao không có xà phòng lại dính debuff, điên cuồng rơi điểm thể lực hả?" "Là một pro player, tôi thậm chí còn không sống sót qua ngày thứ 8, trò chơi này có độc!" "Trong trò chơi không có kỹ năng, không có súng tiểu liên, không có áo giáp, đánh giá kém! Tôi đã đổi balo lấy thức ăn, con dao sắc duy nhất cũng phải đi đổi mới có được. Cái gì cũng phải tự đi kiếm...Òaa, khóc thực sự." Rõ ràng, người chơi bị gài không phải chỉ một hai người. ======================== Tác giả có lời muốn nói: Thuốc chống viêm: Sau khi sử dụng, sức chịu đựng +20, trạng thái "nhiễm trùng" biến mất. Băng y tế: Sau khi sử dụng, sức chịu đựng +10, trạng thái "chảy máu" biến mất. Trong trường hợp có trạng thái "nhiễm trùng", phải sử dụng thuốc chống viêm, trạng thái tiêu cực tương ứng sẽ biến mất. Nếu đang sử dụng băng y tế, sức chịu đựng +10, nhưng trạng thái "nhiễm trùng" sẽ không biến mất. -------------------------- Editor: Người qua màn khiêu chiến cực hạn ( qua 20 ngày): thông quan Người qua được 10 ngày: qua màn bình thường. Kiểu 1 màn game có thường và khó, qua 10 ngày là qua màn có thể đi màn sau, sau 10 ngày là ải khó, thích thì chơi không thích thì out, không ảnh hưởng. Không phải là phải qua 20 ngày mới có thể đi vòng tiếp theo nhé..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]