“Người chơi chạy thục mạng ở bên ngoài chỉ còn bảy người, có ý kiến gì?” Chung Duệ hỏi. Hiếm khi có người chơi không cản trở, anh không ngại tham thảo lẫn nhau.
Diệp Thanh im lặng hồi lâu, cuối cùng chậm rãi nói, “Hiện tại suy nghĩ duy nhất của tôi là, các người không tính ăn cơm trưa hả?”
Tô Hàn, “…”
Chung Duệ, “…”
Kho hàng của hai người dự trữ sung túc, đói bụng có thể ăn bất cứ lúc nào, vì vậy hoàn toàn không có ý nghĩ ăn cơm trong đầu. Thế nhưng Diệp Thanh không giống.
Lúc này mặt anh không chút thay đổi, trầm giọng nói, “Nhớ không lầm, hôm nay là ngày thứ 1 trò chơi.”
Liếc nhìn ngoài cửa sổ, anh tiến hành bổ sung, “Đồng thời vừa qua khỏi buổi trưa. Nói cách khác, cách chúng tôi đi vào trò chơi không đến năm tiếng.”
Hai người trước mặt này, nghiễm nhiên muốn bắt tất cả người chạy trốn về quy án trong ngày đầu tiên.
Diệp Thanh không muốn nhận thua, nhưng không cách nào phủ nhận, có quá nhiều chuyện đè anh không thở nổi.
Đinh Diệu Vĩ, Trình Khải đồng dạng có nỗi khổ khó nói. Ngày thứ 1 của trò chơi,sinh sôi chơi ra cảm giác bực bội trong ngày thứ 10 trò chơi.
“Vậy các người đi nghỉ đi!” Tô Hàn nói giọng dịu đi. Thế nhưng quay đầu, cô tiếp tục cúi đầu thảo luận với Chung Duệ.
Trong lòng Diệp Thanh cảm giác rất khó chịu. Em gái không nghỉ, anh ngược lại phải nghỉ ngơi.
“Có cần phải gấp gáp vậy không?” Diệp Thanh hoài nghi.
Tô Hàn nhìn anh một cái, chăm chú giải thích, “Ở trong phó bản này, thời gian rất quan trọng. Giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-vo-han/1014940/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.