Đối với các thí sinh, trận ảo giác này chẳng khác nào quà tặng, mà một khi phá vỡ quy tắc, không ai biết liệu có bị cắn trả hay không.
Thời Ngạn dùng đôi tay vấy máu chống trán, trông có vẻ tinh thần không được ổn lắm. Anh ta hờ hững trả lời: "Tôi có một giấc mơ. Trong mơ, bọn chúng ra tay với tôi, sau khi tỉnh lại tôi bèn xuống tay trước."
"Bạn cùng phòng của anh đâu?"
"Không biết."
Đường Tâm Quyết nhìn những thi thể trên đất, hỏi: "Giết bọn họ có cảm giác gì."
"Như giết lợn. Nhưng chúng nó yếu hơn trong mơ nhiều." Thời Ngạn trả lời không cần nghĩ.
Giết lợn?
Đường Tâm Quyết giật giật khóe miệng: "Chỉ cần vượt qua trận ảo giác này là họ có thể thật sự thoát khỏi phó bản. Có lẽ chính họ cũng không ngờ mình sẽ chết trong khi dùng thân phận con người sinh hoạt."
Giết chết quỷ học sinh trong thời điểm này không khác với giết người sống là bao. Hơn nữa trước khi quỷ học sinh tốt nghiệp thì thí sinh cũng không thể khôi phục trí nhớ, ai biết có người chỉ vì một giấc "Mơ" mà dám xuống tay giết người chứ?
Thời Ngạn không phản ứng: "Nếu cô mơ một giấc mơ giống tôi thì cô cũng sẽ lựa chọn giống tôi thôi."
... Những lời này có phần quen thuộc.
Nếu cô nhớ không nhầm thì NPC Lý Tiểu Vũ cũng đã từng nói với cô như vậy.
[Nếu cô thấy những gì tôi thấy, cô sẽ hiểu tôi. Nếu cô trở thành tôi, cô cũng sẽ lựa chọn giống tôi.]
Lúc đó Đường Tâm Quyết không hiểu hoàn toàn ý nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-phong-ngu-nu-sinh/312080/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.