"Bên ngoài tối quá, tớ sợ lắm. Nhanh mở cửa cho tớ vào đi."
Giọng nói ngoài cửa vẫn còn vang lên. Âm thanh dịu dàng của thiếu nữ vọng vào tai những người trong phòng ngủ lại có thêm vài phần dính nhớp và lạnh lẽo không nói nên lời.
Thế thì ai dám mở cửa chứ?
Trong phòng ngủ vẫn im lặng như tờ. Đường Tâm Quyết suy nghĩ một chút, nói nhỏ: "Hình như cửa phòng hỏng mất rồi, bọn tớ không mở được. Ban nãy lúc Vãn Tình vào thì cửa tự động mở ấy, cậu đứng ở cửa mở thử xem nó có thể tự mở ra được không?"
Nếu như cái thứ gọi là trò chơi này muốn có người tham gia thì không thể nào lại không mở cửa cho học sinh quay về phòng ngủ được, chỉ cần nhìn lúc Vãn Tình về cửa tự động đóng mở là biết.
Nếu như bây giờ cửa phòng ngủ không có phản ứng gì cả, vậy chứng tỏ "Trương Du" ở ngoài cửa không phải là đồng loại của các cô.
Ngoài cửa yên lặng hai giây, sau đó tiếng đập cửa vang lên dồn dập hơn, từng tiếng từng tiếng đập cửa mạnh đến nỗi cả khung cửa đều hơi hơi rung lên.
"Có phải các cậu không muốn mở cửa cho tớ không?"
Lần này giọng nói của "Trương Du" trở nên vô cùng âm u và vang hơn ban nãy nhiều.
Đường Tâm Quyết đứng ngay trước cửa nghe rõ ràng rành mạch, giọng nói âm u kia dường như truyền qua ván cửa vọng vào... Giống như chủ nhân của giọng nói đó đang dính chặt lên cửa, đầu dán vào khe cửa vậy.
Cô thậm chí còn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-phong-ngu-nu-sinh/278392/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.