Chương trước
Chương sau
Phòng ngủ mới?

Đây á??

Bốn người nhìn không gian trắng xóa trống trơn xung quanh, thật sự không thể tìm thấy chút điểm chung nào giữa nó với "Phòng ngủ".

Đến tận khi một con rối gỗ khác dùng giọng nói đáng yêu bổ sung: "Đây là không gian thiết kế phòng ngủ mới đó. Đây cũng là cảnh trong mơ của mọi người, mọi người có thể thiết kế phòng ngủ ở đây, sau khi hoàn thiện bản vẽ thì chúng tôi sẽ khởi công, khi các cô tỉnh lại thấy mình ở trong phòng ngủ mới luôn."

Con rối gỗ khác gật gù, giọng nói lanh lảnh tiếp lời: "Đúng rồi, chính là thế đó!"

Nó sờ túi lấy ra một tờ giấy nhỏ, nghiêm túc lẩm nhẩm: "Tòa nhà số 323 làng đại học, khu A phòng 606, đề nghị cải tạo phòng ngủ, người đề nghị Đường Tâm Quyết, Trương Du, Trịnh Vãn Tình, Quách Quả."

Xác nhận "Khách hàng" xong, đám rối nhỏ túm tụm bàn bạc trong chốc lát, lại mở rương gỗ lấy búa lấy thước đo các kiểu ra, nhảy đến bên chân bọn cô.

"Sẵn sàng chưa? Bây giờ bắt đầu thiết kế thôi nào!"

Bốn người Đường Tâm Quyết nhìn nhau, cuối cùng Trương Du đại diện đặt câu hỏi: "Lần cải tạo này có hạn chế gì không, chúng tôi có thể sửa cái gì, không thể sửa cái gì?"

Con rối dùng búa gõ gõ lên đầu tự hỏi một lúc lâu: "Ừmmm, bọn tôi cũng không biết nữa."

Bốn người phòng 606:?

Mấy người là đội thi công, kết quả mấy người nói là không biết?

Đội thi công rối gỗ: "Chúng tôi chỉ biết các cô có hai loại định mức cải tạo là định mức cá nhân và định mức tập thể. Còn định mức nhiều ít đến đâu thì dựa vào cấp bậc thực lực của các cô và nội dung thiết kế, đương nhiên chúng tôi không thể biết rồi. Chỉ khi các cô nói thiết kế trong tưởng tượng của mình ra chúng tôi mới có thể phán đoán có làm được hay không, đây chính là công dụng của không gian thiết kế trong mơ!"

Trương Du: "Nếu vậy... Chúng tôi cần phải nhìn thấy phòng ngủ cũ đã."

Đội thi công: "Có ngay!"

Không gian lập tức biến đổi, khung cảnh trước mắt bốn người nhoáng lên, phát hiện mình đã quay về phòng ngủ quen thuộc.

Đồ đạc trong phòng không chỉ kích cỡ vị trí sắp xếp giống nhau, ngay cả nồi lẩu giữa phòng cũng y như trong trí nhớ, chẳng qua những thứ này chỉ là hình chiếu. Quách Quả tò mò thò tay sờ nồi lẩu, bàn tay lập tức xuyên qua.

"Đây là hình chiếu tỉ lệ 1:1 phòng ngủ của chúng ta."

Đường Tâm Quyết đi xuyên qua tường, cảm giác nhìn phòng ngủ của mình từ bên ngoài vào rất kì lạ.

"Có thể mở rộng diện tích phòng ngủ không?" Tiếng Trương Du vang lên từ trong phòng.

Bốn con rối gỗ chia nhau chạy đến bốn góc phòng ngủ gõ gõ đập đập, ngay lập tức diện tích hình chiếu mô phỏng phòng ngủ thay đổi, bốn bức tường dịch ra ngoài chừng 1m, đồ đạc trong phòng cũng dịch theo để trống một khoảng chính giữa phòng.

Quách Quả đang đứng ngay giữa phòng giật mình quay qua quay lại hai vòng: "Bây giờ có thể để được rất nhiều thứ ở đây!"

Tuy rằng tổng thể diện tích vẫn không lớn lắm, nhưng so với diện tích phòng kí túc xá đại học bình thường đã là quá tuyệt vời rồi, có mơ cũng không mơ tới được.

Trương Du: "Có thể mở rộng ra nữa không?"



Rối gỗ lắc đầu: "Diện tích đã mở rộng đến cực hạn rồi."

Trịnh Vãn Tình hào hứng: "Tớ muốn có một giá vũ khí chuyên dụng treo tường! Treo ở chỗ này." Cô ấy chỉ vào bức tường gần cửa vừa mới dôi ra.

Hai con rối gỗ nhỏ lập tức nhảy lên tường, một cái giá vũ khí làm bằng sắt trông giống y như trong tưởng tượng của Trịnh Vãn Tình nhanh chóng xuất hiện.

"Cô chắc chắn muốn làm cái này sao?" Đội thi công lấy tờ giấy đề nghị cải tạo ra: "Định mức cải tạo của cô đã đạt mức cao nhất rồi đó."

Trịnh Vãn Tình không hề do dự: "Chính là cái này."

Xẻng sắt chùy sắt của cô ấy đã có chỗ để rồi!

Quách Quả cũng đã quyết định xong xuôi: "Tôi muốn biến bàn học và giường của mình thành một không gian khép kín, cái loại mà có thể mở ra đóng vào tùy ý ấy."

Như thế nếu lại gặp phải quỷ quái xâm nhập phòng ngủ, cô ấy không cần phải trông cậy vào tấm rèm giường mỏng tang để nâng cao cảm giác an toàn nữa.

Đội thi công dường như có thể nhìn thấy hình ảnh trong đầu các cô, không cần phải miêu tả kĩ lưỡng gì cả, một cái giá hình vòng cung tròn cao rơi xuống, giá cao hơn đỉnh màn, hai bên giá có lớp bình phong kéo ra được, che kín hoàn toàn cả giường cả bàn học bên trong.

Cái giá còn chi tiết hơn cả trong tưởng tượng của Quách Quả: Bên ngoài giường cũng được bố trí nhiều lớp rèm chắc chắn, bảo vệ kín mít giường bên trong.

Quách Quả: Tuyệt vời, đây chẳng phải chính là chiếc giường trong mộng của cô ấy sao?

Đội thi công lại gạch thêm một dòng trong danh sách, căn cứ theo yêu cầu của Trương Du biến tầng trên tủ quần áo thành một lối đi bí mật kiêm cất giấu, ẩn nấp, rèn luyện cơ thể.

"Lối đi bí mật này có thể thông thẳng tới giường bốn chúng ta, đồng thời từ giường có thể thông thẳng tới WC và ban công... Quách Quả Vãn Tình, nghe cẩn thận."

Nếu đây là hiện thực thì mọi người tin chắc Trương Du sẽ cầm bản đồ quy hoạch đường lối phòng ngủ trong tay yêu cầu mỗi người cầm một phần thức đêm học thuộc lòng.

Cuối cùng là Đường Tâm Quyết: "Tôi không có nhu cầu đặc biệt gì, không thì phần của tôi làm thêm cái tủ lạnh đi."

Lần này đội thi công lại không nhúc nhích. Đám rối gỗ nhìn nhau: "Nhưng bọn tôi là đội thi công kiến trúc, đồ điện tử không nằm trong phạm vi công tác của bọn tôi."

"Đúng rồi đúng rồi, đồ điện gia dụng ở làng đại học đều sản xuất ở Vương Cát Cát, bọn tôi không thể làm loạn."

"Cái này không được rồi, cô đổi cái khác đi."

Đám rối gỗ ríu rít từ chối.

Đường Tâm Quyết nghĩ nghĩ, thoải mái nói: "Vậy thì tôi muốn có một cái tủ hai tầng, chất liệu không giới hạn, có thể dùng điện làm lạnh duy trì nhiệt độ thấp để đựng đồ ăn, thêm cả chức năng tạo nước đá và nén khí."

Đám rối gỗ: "Được!"

Trong bản thiết kế phòng ngủ, khu vực giữa giường ngủ và bệ rửa mặt xuất hiện một chiếc tủ lạnh trắng, hoa văn màu vàng kim xinh đẹp, trên mặt tủ còn tặng kèm bốn miếng dán tủ lạnh chibi trông rất giống bốn người nữa.

Ba người còn lại: "..."

Đường Tâm Quyết thật lòng khen ngợi: "Mọi người làm quá hoàn hảo, còn hoàn hảo hơn trong tưởng tượng của tôi nữa."

Đám rối gỗ ưỡn ngực kiêu ngạo: "Đương nhiên rồi, chúng tôi là đội thi công chuyên nghiệp mà lại!"

"À đúng rồi, còn một mục cải tạo tập thể cuối cùng nữa."

Công việc sắp kết thúc, đội thi công cực kì vui vẻ, thúc giục bọn cô nhanh chóng quyết định."

Bốn người cân nhắc bàn bạc một chút, cuối cùng hỏi: "Nếu là cải tạo tập thể, vậy có thể tăng cường độ kiên cố của phòng ngủ không?"

Thật ra không gian trong phòng không có nhiều chi tiết có thể cải tạo lắm, dù sao đã có vô số sinh viên và trường học sử dụng kí túc xá, về cơ bản khoảng không nhỏ hẹp này đã được sắp xếp tốt nhất cho người ở bên trong rồi.

So với một căn phòng kí túc thoải mái tinh xảo, bọn cô càng muốn đổi 500 tờ bùa bảo vệ dán đầy tường hơn. Chỉ cần có thể đảm bảo an toàn tuyệt đối thì dù có sinh hoạt trong xã hội nguyên thủy bọn cô cũng ok.

Đội thi công trả lời: "Độ kiên cố của phòng ngủ là thuộc tính ma pháp, không nằm trong phạm vi công việc của chúng tôi. Nhưng chúng tôi có thể đổi vật liệu chắc chắn hơn cho các cô, ví dụ như cửa, cửa sổ, ban công gì đó."

Từ khóa lập tức kích hoạt chốt mở kí ức của bốn người: "Ban công cũng được sao? Mở rộng diện tích hoặc xây kín lại cũng được?"

Nếu bọn cô cải tạo ban công trước khi tham gia giải đấu hữu nghị các phòng ngủ thì chẳng phải là nằm không cũng thắng rồi ư?

"Đương nhiên rồi." Đám rối gỗ cực kì tự tin: "Bọn tôi là đội ngũ chuyên nghiệp đó!"

Nhưng chuyên nghiệp thì chuyên nghiệp, hạn mức vẫn còn đó, chúng nó đo đạc cẩn thận xong thông báo với bốn người là chỉ được chọn một trong ba thứ để cải tạo thôi.

"Nếu chọn thay đổi cửa chính thì không thể thay đổi ban công và cửa sổ nữa, tương tự nếu chọn hai thứ kia."



Trương Du nhíu chặt mày. Ngay cả cô ấy còn cảm thấy khó chọn, khỏi phải nói ba người còn lại.

Sau một lúc rối rắm, ánh mắt ba người từ từ dừng lại trên người Quách Quả.

Quách Quả:?

Các cậu nhìn tớ làm gì?

"Mặt dây chuyền của cậu có thể biết trước may rủi."

Đường Tâm Quyết lời ít ý nhiều.

"Đúng vậy, chẳng phải bình thường trang hoàng nhà cửa người ta hay chú trọng phong thủy gì đó sao, cậu xem nên chọn thứ nào thì tốt." Trịnh Vãn Tình phụ họa.

Quách Quả:... Các cậu tỉnh lại đi, tớ chỉ có thể xem rủi không thể xem may đâu!

Cô ấy nhanh chóng đá bóng cho người khác: "Quyết thần có kĩ năng giám định đó, để cậu ấy chọn hợp hơn."

Đường Tâm Quyết: Cảm ơn cậu, cậu không nhắc tớ cũng quên luôn cái đồ chơi này.

"Giám định" sau này trở thành kĩ năng khá vô bổ nên cô gần như không còn dùng đến nữa. Giờ lại lấy ra soi một vòng, quả nhiên chả được tích sự gì.

Bên kia, Quách Quả cũng dùng mặt dây thử một lần, kết quả tất cả đều đại hung hết: Cửa đại hung, ban công đại hung, giường đại hung, ngay cả trần nhà cũng đại hung?

Cuối cùng cô ấy đau đớn buông xuôi: "Các cậu thấy chưa, tớ đã bảo không được rồi mà."

Trương Du vỗ vỗ vai cô ấy: "Không sao, chúng ta nghiên cứu lại..."

Ai ngờ tay Trương Du vừa chạm vào Quách Quả đã cứng người, hai mắt đờ đẫn ngã ngửa ra.

"Quách Quả!"

Ba người lập tức xông tới muốn đỡ cô ấy, mấy con rối gỗ cũng sợ đến mức nhảy dựng lên cả đám, tay cầm búa vung vẩy khiến Quách Quả suýt ngã ra đất bay lơ lửng trên không trung.

"Ây da nguy hiểm quá, cũng may chưa ngã xuống đất."

Đám rối gỗ căng thẳng vuốt vuốt ngực: "Muốn cải tạo tập thể thì tất cả mọi người đều phải đồng ý mới được, nhưng nếu đang ngủ mơ mà ngã xuống thì sẽ tỉnh lại mất, một ngày bọn tôi chỉ có thể đưa các cô vào trong mơ một lần thôi."

Suýt nữa là không hoàn thành công việc hôm nay rồi!

Đường Tâm Quyết đặt tay lên trán Quách Quả: "Không bị tấn công, cũng không có nguy hiểm."

Thế sao tự nhiên Quách Quả lại ngất?

Mọi người còn chưa tìm ra lí do thì Quách Quả đột nhiên hít ngược một hơi, hai mắt mở bừng ra, buột miệng: "Đổi cửa!"

- ---------

Khi cánh cửa sắt thay thế cửa ra vào bằng gỗ cũ, Quách Quả cũng khôi phục bình thường.

Có điều chính cô ấy cũng không biết vừa rồi mình bị làm sao, chỉ có thể trả lời đúng sự thật: "Chị Du vừa chạm vào cơ thể tớ liền mất cảm giác, hai mắt cũng mờ đi không nhìn rõ, chỉ thấy mỗi cửa phòng ngủ thôi. Sau đó trên cửa xuất hiện rất nhiều rất nhiều bóng đen, cực kì nguy hiểm... Hết rồi."

Cô ấy nhún vai: "Cho nên sau khi khôi phục tri giác tớ chỉ nghĩ tới một điều duy nhất, chính là đổi một cánh cửa chắc chắn hơn."

Nghe xong ba người còn lại suy tư gì đó. Trịnh Vãn Tình nghĩ gì nói nấy: "Chẳng lẽ cậu thức tỉnh năng lực dự báo tương lai?"

Trương Du lo lắng sốt ruột: "Tớ thấy giống tác dụng phụ của kĩ năng "Thiên nhãn" kia hơn... Giờ cậu thấy sao rồi?"

Quách Quả nghiêng đầu: "Tớ thấy khỏe lắm, không có tí di chứng gì cả. Nhưng mà... Nhưng mà hơi chóng mặt."

Cô ấy chớp chớp mắt mấy cái, vẻ mặt từ từ trở nên hoảng hốt: "Không, tớ chóng mặt thật này, sao các cậu nhòe đi thế? Các cậu..."

Trước khi ý thức chìm vào bóng tối, Quách Quả nghe thấy tiếng nói vui sướng phấn khởi của rối gỗ: "Lần cải tạo phòng ngủ này đã kết thúc, hẹn gặp lại lần sau!"

...

"Rầm rầm rầm!"

Quách Quả bị tiếng đập cửa đánh thức, bật dậy khỏi giường theo bản năng: "8 giờ rồi à? Bắt đầu kiểm tra chưa?"

"Hôm nay là chủ nhật."



Tiếng nói nhàn nhã vọng lên từ bên dưới, mùi hương kì lạ bay vào xoang mũi, năng lực suy nghĩ dần dần phục hồi, Quách Quả đã nhớ ra mọi chuyện.

Đúng rồi, lúc trước cô ấy đang ăn lẩu, sau đó ngủ mất, vào trong mơ thiết kế phòng ngủ mới, cho nên bây giờ chắc là sáng... Phòng ngủ mới!

Quách Quả giật mình nhìn quanh, cảnh tượng đập vào mắt khiến cô ấy há hốc mồm.

Hai bên giường căng bức màn chắc chắn, ra ngoài chút nữa là bình phong hình vòm ngăn cách trong ngoài. Ánh đèn trên trần kí túc rọi vào qua bình phong giúp cô ấy thấy rõ lối đi rộng rãi giữa phòng, xa xa phía đối diện là giường và bàn học của Đường Tâm Quyết.

Lúc này Đường Tâm Quyết đang ngồi bên bàn túm tóc buộc lên, tiện thể xoa xoa đôi mắt thâm quầng, thảnh thơi chào hỏi: "Chào buổi sáng."

"Chào..."

"Rầm rầm rầm!"

Tiếng đập cửa làm Quách Quả suýt cắn vào lưỡi. Cô ấy cảnh giác thò đầu ra hỏi: "Quyết thần, bên ngoài là cái gì thế?"

"Hả, cái đó à," Đường Tâm Quyết buộc gọn tóc lên: "Vẫn là thứ trong hành lang đó thôi. Từ sáng sớm nay nó đã bắt đầu gõ cửa thế rồi, chắc là thấy cửa sắt lần đầu nên tò mò đó."

"Đúng rồi," Cô vừa bước được hai bước bỗng quay đầu lại: "Phòng ngủ của chúng ta trang trí xong rồi này, cậu không xuống xem thử sao?"

!!!

Quách Quả hào hứng hẳn lên: "Ừ nhỉ!"

Cô ấy kích động lăn một phát nhào xuống khỏi giường, nhìn cửa sắt mới tinh, giá vũ khí mới tinh, tủ lạnh mới tinh, vui đến nỗi cười toe toét: "Không ngờ lần đầu tiên được ở trong kí túc xịn lại là nhờ trò chơi..."

Nhưng ánh mắt lướt tới một chỗ, nụ cười trên mặt Quách Quả chợt đông cứng.

"Khoan đã, đây là cái gì?"

Bên cạnh Trương Du đang bận rộn tổng vệ sinh, ngay trong bồn rửa mặt thình lình xuất hiện một vật thể hình cầu to bằng cái đầu người màu trắng, cái mùi cô ấy vừa ngửi thấy toát ra từ thứ này.

Nhưng quan trọng hơn, nếu cô ấy không nhìn nhầm thì vật thể hình cầu đó vừa động đậy?

Nó còn có hai con mắt đen?

Mà càng nhìn lại còn càng quen quen nữa??

Chưa chờ Quách Quả nghĩ xem cái cảm giác quen thuộc kì lạ này từ đâu tới thì Trịnh Vãn Tình tay cầm khăn tắm mở cửa phòng vệ sinh bước ra, tiện tay mở vòi nước, dòng nước tưới lên cục bột trắng.

Cục bột trắng: "Ắc chì!"

Quách Quả: "Nó còn nói được nữa?"

"Cậu không nhớ nó sao." Đường Tâm Quyết đi tới, giọng điệu bình thường y như lúc nói câu chào buổi sáng ban nãy: "Đây là tinh linh nhỏ trong giải đấu hữu nghị đó."

Quách Quả:!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.