Theo lý thuyết thì khói đen là dị năng của Việt Khung, tức nghĩa gã ta muốn dính bao nhiêu phần ý thức lên đó cũng được, dù có chuyển toàn bộ ý thức sang cũng không vấn đề gì.
Đôi mắt trên chiếc khẩu trang đen mất đi sự vui vẻ giả tạo, gương mặt Việt Khung lạnh lùng vô cảm.
May là gã ta không làm thế, nếu không thì hiện giờ đã bị xóa sổ do chết não rồi.
Tuy biết trong tay Đường Tâm Quyết là cây thông bồn cầu, nhưng cái biết đó không thể ấn tượng sâu sắc như tận mắt nhìn chính diện vào nó được.
Lại càng khỏi phải nói, cây thông bồn cầu đó vừa mới nuốt mất khói đen của gã ta, tương đương với việc ăn mất một phần sinh mạng gã. Trước khi sợi ý thức trên khói đen biến mất thì cũng đã kịp truyền trải nghiệm của nó về với chủ thể: Trong não của gã ta.
Việt Khung nắm chặt lan can, cũng may khẩu trang che mất vẻ mặt gã ta khiến người ta không nhận ra hiện giờ mặt gã đang trắng bệch như thiếu máu.
Cùng lúc đó, trên ban công phòng 606, việc đầu tiên mà Đường Tâm Quyết làm sau khi thu hồi cây thông bồn cầu là kiểm tra xem phần đầu cao su có bị hư hại không, tiện thể thử bắt nó nhổ cái thứ vừa mới ăn ra.
Nhổ ra á? Không đời nào luôn. Cây thông bồn cầu từ chối hợp tác, thậm chí còn nấc lên một cái.
Ba người còn lại xử lí xong bóng pokemon thì tranh thủ đến vây xem: "Sao rồi? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-phong-ngu-nu-sinh/2487010/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.