Edit: Nguyệt Ảnh
Lạc Nhất Nhiên xoay đầu chuyển hướng về phía người nói chuyện.
Đôi mắt đỏ trong veo thẳng lăng lăng dừng trên người cô gái mặc áo kẻ sọc hồng nhạt.
Cô gái kia nhìn thấy búp bê cử động thì ngây người: "Còn là hai BOSS ư???"
Lạc Nhất Nhiên thân thiện nhếch khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng muốt. Vì bảo trì lễ nghi, cậu còn khống chế ảo thuật gia cởi mũ xuống gật đầu với cô gái áo kẻ sọc hồng nhạt kia.
Cô gái kia trong nháy mắt có loại ảo giác một mình ngồi xem màn chào bế mạc của rạp xiếc kinh dị giữa đêm khuya. Cô theo bản năng cọ sang chỗ ngồi bên cạnh một chút.
Vì thế búp bê cũng thuận theo nhìn sang bên cạnh.
Đó là một người đàn ông mặc áo khoác gió, tuổi chừng hơn ba mươi, tóc ngắn đến mức có thể đâm thủng tay, mà trên mặt có một vết sẹo kéo dài từ khóe miệng đến tận huyệt thái dương.
Khuôn mặt nhìn kỹ có chút dọa người, nhưng khí chất cực kỳ an tĩnh, hơi không chú ý một chút là sẽ không để ý đến hắn.
Búp bê dừng lại, trong lòng đánh lên ký hiệu "cần lưu ý" với người này.
"Làm cái gì thế?! Mau ngồi xuống!" Hướng dẫn viên du lịch phát vé lúc đầu đang đứng ở cửa xe, gã hung tợn như thể là ông chủ của mọi người: "Sắp xuất phát rồi!"
Nói, ánh mắt gã bạo ngược nhìn về phía búp bê: "Nói ngươi đó, không nghe thấy sao?"
Hạ Lãng đang co thành một cục lấy hết can đảm kéo góc áo ảo thuật gia, sau đó nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-bup-be/274248/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.