"Sau đó sương mù quá lớn, quá 1 mét là không nhìn thấy người, nhưng rất kỳ quái nha, xung quanh khách sạn lại không có sương mù gì cả." Duy Á đối với cái chết của Hạ Lãng tỏ vẻ đáng tiếc, nhưng lại không cảm giác gì quá lớn, dù sao ở trong phó bản, cái chết là thường thấy nhất.
Khóe mắt Duy Á liếc đến Quan Trình đứng ở một bên vẻ mặt thất hồn lạc phách, cậu nắm lấy sợi tóc quăn rũ xuống của mình, hiếm thấy tốt bụng an ủi: "Ai, thi thể cũng có tác dụng gì đâu, người đã chết chỉ là một đống thịt nát, nếu anh muốn gặp lại cậu ấy thì đến không gian cá nhân của cậu ấy đi."
Dù biết Hạ Lãng đã chết, Quan Trình vẫn chưa từ bỏ ý định muốn quay trở về. Hắn muốn ít nhất không thể để thi thể Hạ Lãng bị quái vật kia ăn mất, nhưng cuối cùng lại bị hai người Duy Á mang đi.
"Cái phó bản này rất kỳ quái, có thể sống lâu một chút tính một chút." Lý Kỳ Phong đăng ký xong đi tới, hắn ngồi đối diện với ảo thuật gia: "Ít nhất sống lâu thêm một chút mới không lãng phí hành động cậu ta đẩy anh ra."
Quan Trình thở dốc thật mạnh, hắn không còn lời nào để nói, nhưng Hạ Lãng vẫn còn là một học sinh trung học, thậm chí vừa mới thành niên, cứ như vậy mà chết đi, trong lòng Quan Trình dâng lên cảm giác tự trách thật sâu.
Hắn giương mắt nhìn về phía búp bê ngồi trên mũ ảo thuật, dưới ánh đèn chiếu trên đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-bup-be/2197634/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.