Trừ phi chính bí mật có thể tự che giấu mình, nếu không sẽ chẳng có bí mật chân chính.
Dịch: Apry618
2.1
Tôn Chân và Châu Châu cùng lúc cất tiếng hét, Châu Châu khẽ buông tay, chiếc cặp tài liệu trong tay "bụp" một tiếng rơi trên cửa phòng tắm đọng đầy nước.
Cả hai quay người lao xuống dưới tầng, không dám ở lại một giây phút nào, mãi tới lao tới cửa lớn, Châu Châu mới đột nhiên dừng lại, kêu to: "Hỏng rồi! Cặp tài liệu của tớ! Hình như lúc nãy bị rơi ở tầng ba rồi."
"Đừng có lấy nữa!" Tôn Chân nói.
"Không được, đó là đồ của chú tớ, bên trong còn có hợp đồng, nhất định phải cầm về."
"Thế cậu đi mau đi, tớ ở đây đợi cậu."
"Được!" Châu Châu nói xong thì lại do dự. "Tớ... Tớ không dám, cậu giúp tớ đi lấy được không?"
"Tớ á?" Tôn Chân sửng sốt nói.
"Làm ơn làm ơn, xin cậu đấy, ơn này về sau tớ nhất định sẽ trả cậu. Tớ thật sự không dám đi."
"Ban nãy chẳng phải gan cậu vẫn lớn lắm sao?" Tôn Chân cũng rất đắn đo.
"Cầu xin cậu mà..." Châu Châu vừa đấm vừa xoa.
Dù trong bụng rất không muốn, nhưng Tôn Chân lại mềm lòng, người khác cầu xin cô, gần như trước giờ cô không từ chối.
"Thôi được." Cuối cùng Tôn Chân cũng gật đầu.
"Cảm ơn! Vậy tớ lên xe đợi cậu đây!"
Sau khi Tôn Chân đi được vài bước, bỗng quay đầu lại hỏi: "Châu Châu, chúng ta nên báo cảnh sát trước chứ?"
"Phải rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-noi-doi/1980311/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.