Sân bay…
Hơn bảy giờ tối, máy bay hạ cánh, Ôn Húc Nhiên bước ra từ đại sảnh. Anh mặc một bộ vest màu nâu, cả người toát lên vẻ điềm đạm vốn có. Ngũ quan hài hoà, càng nhìn càng thấy đậm chất thư sinh.
Triệu Uyển Dư đang đứng cách đó không xa, vừa thấy Ôn Húc Nhiên, cô liền dơ tay lên ra hiệu.
“Ôn Húc Nhiên, bên này!”
Sân bay vốn đông đúc, phải mất một lúc Ôn Húc Nhiên mới có thể nhìn thấy Triệu Uyển Dư.
“Cực cho luật sư Triệu của chúng ta rồi!” Ôn Húc Nhiên khẽ cười, dịu dàng lên tiếng.
Triệu Uyển Dư nhún vai, tỏ ý tán đồng câu nói của anh, thoạt rồi kéo giúp anh một chiếc vali. “Húc Nhiên, anh có muốn ăn gì đó trước khi về nhà không?”
Giọng nói đã lâu không được nghe thấy, Ôn Húc Nhiên dường như vẫn không tin vào tai mình. Anh chăm chú quan sát người con gái trước mặt.
“Uyển Dư, em gầy đi?” Anh khẽ cau mày, đưa tay véo nhẹ má cô, buông lời trách móc nhưng ánh mắt không giấu nổi nét cưng chiều vô hạn “Uyển Dư, em lại không ăn uống đầy đủ rồi.”
“Đâu có!” Triệu Uyển Dư nhanh chóng bác bỏ lời nói của anh, “Tôi ăn mãi còn không thấy no, sao có thể gầy đi được!”
Ôn Húc Nhiên nghe xong, ngược lại còn cười lớn hơn. “Vậy chúng ta đi ăn, ăn đến khi em no thì thôi!”
“Được!” Nói rồi cô đưa chìa khoá xe cho Ôn Húc Nhiên, “Bảo bối của anh đây.”
Ôn Húc Nhiên cười cười cầm lấy chìa khoá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-xin-dung-lun-sau/2946330/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.