Nhất thời Triệu Uyển Dư cảm thấy hít thở khó khăn, Hoắc Lãng Triết chẳng biết từ lúc nào đã mò được tới công tắc đèn, anh mở lên, ánh sáng rất nhanh đã phủ rộng cả căn phòng.
Lúc này Triệu Uyển Dư mới có thể nhìn thấy rõ người đàn ông đang ôm mình.
Sắc mặt của Hoắc Lãng Triết hiện đang rất xấu, anh phải uống nhiều tới đâu thì mặt mới có thể đỏ au như vậy?
“Anh rốt cuộc là uống bao nhiêu?” Đáy lòng không khỏi run lên, cô đưa tay lên, sờ vào má anh.
“Nóng quá…anh hình như sốt rồi.”
“Em lo cho tôi?” Hoắc Lãng Triết trầm đục lên tiếng, đem gương mặt tuấn tú rụi nhẹ vào tay cô. Chất cồn tê dại dường như đã ăn sâu vào đôi mắt anh.
Hoắc Lãng Triết ôm cô rất chặt, như thể chỉ cần anh buông tay, cô liền như bọt biển mà biến mất. “Phòng ngủ ở đâu?”
Hoắc Lãng Triết lặp lại câu hỏi. Triệu Uyển Dư còn chưa kịp mở lời, anh đã chỉ vào căn phòng cách đó không xa.
“Ở kia?”
Triệu Uyển Dư không phải kẻ ngốc, cô biết lúc này này Hoắc Lãng Triết đang nghĩ gì, muốn gì. Nhưng anh ta đang trong tình trạng không bình tĩnh, hơn nữa còn sốt rất cao, cô không thể mặc anh muốn làm gì thì làm.
“Hoắc Lãng Triết, anh có thôi đi không?”
“Em là đang tạo phản?” Hoắc Lãng Triết cau mày nhìn cô, ánh mắt ánh lên tia lạnh lẽo khiến cả người Triệu uyển Dư không rét mà run. “Đừng tưởng dễ dàng qua mặt được tôi, mấy ngày nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-xin-dung-lun-sau/2946328/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.