Mang theo tâm trạng chẳng mấy vui vẻ, Triệu Uyển Dư thật sự không thể tập trung làm việc được nữa. Cô sắp gọn chồng giấy tờ trên mặt bàn, sau đó bảo lại với Tô Hà rằng mình có việc cần về trước rồi rời đi.
————
Bên ngoài gió thổi mang theo cảm giác se lạnh ập đến. Triệu Uyển Dư khẽ rùng mình, bước nhanh ra tới chiếc xe Lamborghini quen thuộc.
Vừa thấy cô từ công ty đi ra, Hoắc Lãng Triết liền bước xuống xe. Anh cởi chiếc áo vest đang mặc trên người, khoác lên vai cô.
“Không cần, dù sao cũng phải vào xe.” Triệu Uyển Dư lạnh nhạt lên tiếng, nhưng vẫn mặc để Hoắc Lãng Triết khoác áo lên vai.
Hoắc Lãng Triết biết cô vẫn còn rất giận nên hiển nhiên anh không để ý tới mấy lời này. Cô càng tỏ ra lạnh lùng, anh càng cảm thấy cô là đang hờn dỗi anh mà thôi.
Suốt cả quãng đường trở về biệt thự, Triệu Uyển Dư căn bản không nói câu nào. Mà Hoắc Lãng Triết thì từ đầu tới cuối lại luôn miệng hỏi thăm cô, đại loại là:
“Ngày hôm nay của em thế nào?”
“Xử lý nhiều văn kiện pháp lý như vậy có mệt không?”
“Em có dùng bữa trưa đúng giờ không đó?”
“Em không nói muốn ăn gì nên anh đã bảo người tối nay chuẩn bị hết những món em thích ăn đấy?”
Triệu Uyển Dư không trả lời, Hoắc Lãng Triết lại tiếp tục hỏi, như thể đang độc thoại một mình. Phải mãi một lúc lâu sau, Triệu Uyển Dư mới phản hồi bằng cách “Ừ.” một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-xin-dung-lun-sau/2946259/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.