Trước cơn tức giận bất ngờ của vị khách không mời mà đến, sắc mặt người đàn ông phút chốc trở nên trắng bệch. Ông ta vùng vằng, cố gắng thoát ra khỏi đôi bàn tay to lớn đang túm chặt cổ áo mình, miệng gằn lên từng chữ:
“Tôi phải nhắc lại bao nhiêu lần nữa, tôi không biết, thật sự không biết….có đánh chết cũng không biết đâu.”
Trái với sự cứng đầu không khai lấy nửa chữ thì cơ thể của người đàn ông lại sợ tới mức run lên bần bật càng khiến máu nóng trong người Ôn Húc Nhiên dâng lên.
“Mẹ kiếp!” Ôn Húc Nhiên tức giận chửi thề, tay nắm thành quyền vừa hay vung lên.
“Húc Nhiên…” Triệu Uyển Dư bị hành động của Ôn Húc Nhiên doạ cho giật mình, thoạt rồi nhanh chóng đưa tay ra cản lại: “Lúc này không thích hợp để anh sử dụng bạo lực đâu.”
Ôn Húc Nhiên trừng mắt nhìn người đàn ông, cánh tay đang siết chặt cổ áo lão khẽ buông ra. Nếu không có Triệu Uyển Dư, Ôn Húc Nhiên thật sự không biết bản thân liệu còn giữ được bình tĩnh nữa hay không. Bởi lẽ so với việc không lấy được thông tin gì thì việc lão ta động tay động chân với cô càng khiến anh tức giận hơn.
Mặc dù đã cúi gằm mặt xuống đất để tránh né thì từ đầu đến cuối người đàn ông vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí đang ghim chặt lên người mình. Nếu có thể giết người chỉ bằng một ánh mắt, thì có lẽ bản thân ông ta đã thực sự chết không dưới 100 lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-xin-dung-lun-sau/2946244/chuong-72.html