Bóng đêm ma mị.
Khi Lôi Dận lết một thân mệt mỏi về đến tòa thành thì Mạch Khê đã chờ sẵn từ rất lâu liền nhào vào lòng hắn, ôm chặt lấy hắn.
Lôi Dận phân phó người làm rồi đau lòng nhìn Mạch Khê, cũng thuận thế ôm chặt lấy cô. "Hôm nay dọa đến em rồi phải không?"
Có trời mới biết lũ phóng viên hôm nay y như một cơn dịch bệnh, chẳng những vây quanh Lôi thị chật như nêm cối, mà còn có thể thần thông quảng đại biết được hắn ngồi xe nào, phải rất lâu mới thoát ra khỏi đám phóng viên này để trở lại tòa thành.
Mạch Khê nghe vậy thì nhẹ nhàng lắc đầu, ngẩng mặt nhìn hắn rõ ràng thấy vẻ ủ rũ thoáng hiện lên trong đáy mắt hắn, "Dận, em không sợ, em chỉ lo lắng cho anh thôi..."
Cô cũng rất vất vả mới có thể thoát khỏi đám phóng viên. Lúc trở lại tòa thành, cô lại xem được bản tin kinh tế có liên quan đến những tin tức bất lợi cho Lôi thị, thậm chí cổ phiếu mấy ngày trước còn đang tăng thì nay lại đang có nguy cơ tụt giá. Hôm nay, đến nửa đêm hắn mới về nhà, chắc chắn là phải xử lý chuyện của công ty.
"Anh không sao. Trước đây Lôi thị còn từng phải trải qua sóng gió còn lớn hơn bây giờ, yên tâm đi." Lôi Dận nhẹ nhàng mỉm cười rồi hôn lên trán cô, "Nhưng mà em đó, về sau không cho phép thức đêm nữa, phải nghỉ ngơi sớm một chút."
Mạch Khê nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực hắn, như một đứa nhỏ bất lực nhỏ giọng nói, "Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-tong-tai-toi-ac-tay-troi/1245725/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.