Nghiễm nhiên, đó là một bưu thiếp! Chỉ có vài từ ít ỏi, không có liên lạc nào thêm, nhưng Lôi Dận chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra đây chính là chữ của cha hắn!
“Thuộc hạ còn tìm thấy một cuộc trò chuyện đã qua xử lý mã hóa, sau khi phá được mật mã, mới tìm hiểu được, thì ra Bạc Cơ luôn luôn liên hệ với Lôi lão gia.”
Đôi mày Lôi Dận nhíu chặt lại, “Xem ra, ông già này vẫn rất thích nắm trong tay hành tung của người khác.”
“Có lẽ là do lão gia rất lo lắng cho an nguy của Lôi tiên sinh. Trước kia, không phải ông ấy cũng đã muốn thông qua Bạc Tuyết để tìm hiểu ngài hay sao? Tôi nghĩ Bạc Cơ cũng như vậy.” Phí Dạ nói một câu.
Lôi Dận cười lạnh, không nói gì.
“Trừ cái này ra, thì còn có điều gì đáng nghi nữa không?”
“Còn có... chính là cái này.” Phí Dạ lấy ra một tờ giấy từ túi áo, chữ viết trên đó vô cùng quen thuộc.
Lôi Dận cầm lấy... Hơn mười giờ, quốc lộ A, gần lối rẽ CCRB, có mai phục, nhanh chóng khuyên Lôi Dận quay lại, không đi nữa!Nếu nói nội dung trên tờ giấy khiến người ta khiếp sợ, thì chữ viết càng khiến người ta khiếp sợ hơn!
Lôi Dận đột nhiên đứng lên, nhìn chằm chằm chữ viết trên đó. Tại sao có thể như vậy?
“Nói tiếp!” Cảm xúc hắn dần bất ổn.
Phí Dạ vội vàng nói: "Lúc tôi nhìn thấy tờ giấy này thì đã lập tức cho người đi điều tra những chuyện phát sinh trong hôm đó. Đêm đó đúng là Bạc Cơ có nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-tong-tai-toi-ac-tay-troi/1245711/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.