"Cô đàn?" Ron nhìn chằm chằm cô, "Cô có thể chứ?"
Mạch Khê còn chưa gật đầu, Đàm Trử Quân đã mở miệng, "Vậy cô thử một chút đi, hi vọng cô có thể khiến tôi đối với cô có vài phần nể phục, không đánh giá cô là bình hoa di động nữa."
Lời nói của anh ta dù có chút gắt gỏng nhưng vẫn rất kiên định. Anh ta từng được nghe Mạch Khê chơi đàn nên biết chắc là cô có thể làm được. Mạch Khê tươi cười rạng rỡ...
"Thầy Đàm, việc này... "
"Cứ để cô ấy thử đi, thất bại thì cũng coi như lấy kinh nghiệm." Đàm Trử Quân có ý phản bác với Ron, lãnh đạm nói.
Ron đành phải đầu hàng, quay ra dặn dò đôi chút.
Lúc sắp lên sân khấu, cô quay đầu nhìn thoáng qua Đàm Trử Quân. Anh ta rất ít khi khích lệ cô, thậm chí lúc cô hát rất tốt, vẻ mặt anh ta cũng chẳng có chút vừa lòng nào. Lần này, cô nhất định sẽ không để anh ta thất vọng.
Tính tình quật cường lại trỗi dậy trong cô.
Apple đứng một bên cô vũ, "Mạch Khê, chị rất tin em, nhất định em sẽ thành công!". Cuối cùng cô lại bổ sung một câu, "Chị nghĩ, sự cố về người chơi đàn là do Phỉ Tỳ Mạn nhúng tay, bằng không sao cô ta lại biết tin!"
Đuôi mày Mạch Khê hơi nổi lên vẻ kinh ngạc. Màn biểu diễn của RTY đã gần kết thúc, cô hít sâu chuẩn bị tinh thần, đồng thời quay ra nói với Apple, "Chuyện của người khác mình không phải lo, chân tướng thế nào thì sớm muộn gì cũng có ngày lộ ra."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguy-hiem-tong-tai-toi-ac-tay-troi/1245621/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.