"Á." Lâm Khả Ngải sợ hãi hét lên, trong khi gắp đồ ăn không cẩn thận làm rớt lên trên người, đúng lúc lại rơi vào giữa khe ngực.
Kỷ Lăng Giang nhìn theo, bộ ngực thiếu nữ run run rẩy rẩy, miếng đậu ở trên lung lay sắp đổ, mà làn da thiếu nữ còn trắng nõn hơn cả miếng đậu, như tuyết như ngọc, không biết nên hình dung thế nào mới đúng.
Anh xoay đầu, ép buộc mình không được xem.
Trong lòng thiếu nữ bỗng loé lên một ý tưởng, dùng tay lấy miếng đậu ra để vào bát người đàn ông nói: "Chú Kỷ, cho chú ăn đậu hũ của con." Cô nhìn anh chớp mắt, dáng vẻ thuần khiết vô hại khác biệt hoàn toàn với nội tâm đen tối.
Chú Kỷ, cho chú ăn đậu hũ của con~ Ăn đậu hũ.
Kỷ Lăng Giang nhìn miếng đậu trong bát, trong đầu đang tưởng tượng đến cảnh đẹp dưới khe ngực, nghĩ nhất định dưới khe ngực sẽ là đỉnh nhũ hồng hào phối hợp với bàn tay trắng nõn vừa đặt xuồng, nhất định là cảnh đẹp đến kinh người.
Người đàn ông ngậm lấy miếng đậu kia, miếng đậu đã từng ở trên khe ngực cô như thể còn mang theo mùi hương thoang thoảng, anh ngậm miếng đậu thật lâu không nỡ nuốt vào.
Cho dù anh biết đây là cô cố tình quyến rũ anh nhưng anh chẳng nhẫn tâm dạy dỗ câu nào, chắc hẳn là trong lòng còn đang mong cô cho mình thêm chút ngon ngọt, sau đó lại phải tự ăn quả đắng nhẫn nại.
"Chú Kỷ, ăn ngon không?" Thiếu nữ cười dụ hoặc vô cùng, giống như dụ dỗ Adam ăn vụng trái cấm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-nguoc-cau-cosplay-nhan-vat/1096825/chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.