Trên đỉnh của tòa nhà trung tâm ở Mặc Phủ, năm đạo nhân ảnh đứng sừng sững, khí thế Đấu Hoàng bàng bạc tuôn ra khiến mọi người trong đại sảnh bị áp bách đến mức gần như không thở nổi. 
Lúc này trong lòng thanh y nữ nhân thần bí, Thanh Lân mặc dù đang hôn mê nhưng cánh tay nhỏ nhắn vẫn đang vô thức giẫy dụa. 
_ Ha ha, tiểu nha đầu! Yên tâm đi, ta không nỡ làm tổn thương ngươi đâu! 
Ôn nhu vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Lân, thanh y nữ nhân nhu hòa cười, tay trái nhẹ nhàng ôm nàng vào lồng ngực. 
Kế tiếp nàng mới ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào tình thế bản thân đang bị bao vây bởi bốn người Tiêu Lệ, Vân Vận cùng với Tiêu Viêm, Hải Ba Đông. 
_ Nếu sớm biết rằng sẽ dẫn động đến bốn vị Đấu Hoàng cường giả, ta đã sớm động thủ rồi... Tại Mặc gia kia có cái gọi là Di Thực Thuật, ta vốn tưởng nó có gì lợi hại nên mới âm thầm học trộm. Thật là làm ăn lỗ vốn! 
Liếc nhanh một vòng, cuối cùng dừng lại ở người có vẻ là đứng đầu trong bốn người, Tiêu Lệ, nàng khẽ lắc đầu cười nói. 
_ Các hạ là ai? Vì sao muốn cướp đoạt Thanh Lân? 
Tiêu Viêm chăm chú nhìn thanh y nữ nhân, hắc bào hạ xuống che đôi mắt, quát lạnh hỏi. 
_ Tiểu gia hoả này nguyên lai gọi là Thanh Lân sao? Ha ha... cái tên không tệ a... 
Thanh y nữ nhân cười nói, ngón tay cẩn thận đè lên mi mắt của Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-luan-hoi/2877212/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.