Lời nói của hai người giống như tiếng sấm rền hung hăng bổ vào đầu mọi người trong đại sảnh.
Giờ phút này, kể cả vẻ mặt oán độc của Mặc Thừa cũng không kiềm được đờ đẫn ra. Hắn chưa từng nghĩ đến vị hắc bào nhân thần bí này, vậy mà lại là một Đấu Hoàng cường giả!
Dưới khí thế kinh khủng đó, Mặc Lan khuôn mặt trở nên tái nhợt, run cầm cập lẩm bẩm.
_ "Tiểu cô nương... chẳng lẽ là người Đại trưởng lão mang về? Trời ơi là trời! Lão già kia rốt cuộc chọc tới người nào? Vậy mà khiến cho một Đấu Hoàng cường giả tìm tới tận cửa chất vấn."
_ Xin đại nhân chờ một lát! Chúng ta lập tức thả người...
Dưới áp bức của Đấu Hoàng cường giả, Mặc Lan quyết định cực kỳ dứt khoát. Hắn rất rõ ràng bản thân mình căn bản không có nửa điểm tư cách để bàn điều kiện, cho nên lập tức đáp ứng yêu cầu của hắc bào nhân.
_ Mặc Lan, đứng lại cho ta! Ai cho phép ngươi thả người?
Mặc Thừa bỗng nhiên ngẩng đầu, phẫn nộ quát.
_ Đại trưởng lão, ngươi hà tất vì một tiểu cô nương mà đem đến cho Mặc gia chúng ta tai họa ngập đầu như thế?
Bị Mặc Thừa cản trở, Mặc lan nhíu mày phẫn nộ nói. Nhìn bộ dạng của hắn, dường như không hề biết chuyện Thanh Lân có Bích Xà Tam Hoa Đồng.
_ Ngươi biết cái quái gì? Tiểu cô nương kia, tuyệt đối...
Mặc Thừa dữ tợn nghiêm mặt hét lên.
Thế nhưng, lời còn chưa dứt, hắc bào nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-luan-hoi/2877205/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.