Tiêu Lệ bình thường đều xem Huyền Thiên Tâm Ma Phong là sủng thú của mình. Bởi vậy, mặc dù nàng rất xinh đẹp và quyến rũ. Thế nhưng hắn vẫn chưa từng có ý định xấu xa gì với nàng… hoặc nếu có… thì cũng phải đợi sau khi nàng hoàn toàn hóa hình đã…
_ Sasa, ngươi muốn gì?
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Huyền Thiên Thiên Tâm Ma Phong, Tiêu Lệ nổi lên hứng thú trêu chọc nàng.
_ Sasa muốn giống bọn họ…
Huyền Thiên Tâm Ma Phong ấp úng nói. Từ sau khi lần nữa phục hồi ngũ giai, mở ra linh trí, nàng đã trở thành trợ thủ đắc lực của Tiêu Lệ, là sủng thú thường xuyên ở bên cạnh hắn nhất.
Cũng vì thế, nàng đã dần dần bị Thanh Long khí tức của hắn ảnh hưởng. Nếu không phải mặc cảm bản thân là ma thú, nàng đã không kiềm nén đến tận bây giờ.
_ Giống bọn họ? Cô cũng muốn trở thành xà nhân à?
Tiêu Lệ biết mà cố tình giả ngu, nụ cười trên môi càng ngày càng đậm.
_ Sasa không muốn làm xà nhân!!! Chủ nhân, người đừng ghẹo Sasa nữa mà…
Huyền Thiên Tâm Ma Phong khuôn mặt ửng hồng ngượng ngùng nói.
Tiêu Lệ dùng hành động thay cho câu trả lời, ôm lấy Sasa vào lòng đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng cháy. Đầu lưỡi hắn như một con rắn linh hoạt luồn lách bên trong khoang miệng nàng.
Sasa ngoại trừ lục chi đều là móng vuốt cùng một đôi cánh tơ mềm mại ra, toàn bộ cơ thể nàng cũng không hề khác gì nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-luan-hoi/2877150/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.