Chương trước
Chương sau
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã nửa tháng trôi qua kể từ khi Tiêu Lệ đặt chân đến Thiên Long đại lục, cuối cùng hắn cũng đặt chân tới vùng đất Giang Nam, nơi được mệnh danh là thánh địa mỹ nữ. Tiêu Lệ cũng không có dựa theo nguyên tác mà là trực tiếp dùng Bạch Tuyết Ma Kính tìm nơi ở của Vương phu nhân.
Sau đó hắn từ hệ thống lấy ra 1 chiếc du thuyền Seven Seas để mang theo Chung Linh và Tô Tinh Hà cùng đi, cái du thuyền này là 1 trong những món đắt nhất hệ thống hiện giờ, giá trị lên tới 300 đơn trị, nếu là lúc trước Tiêu Lệ nhất định không đành lòng đổi lấy bất quá hiện tại hắn đã có hơn vạn đơn trị, tiêu phí 1 ít cũng không hề gì...
Mạn Đà Sơn Trang ẩn sâu trong những hàng cỏ lau rậm rạp, người bình thường là rất khó tìm đến nơi đây bất quá nhờ vậy nơi này canh phòng không tính là nghiệm ngặt nếu không phải nói là lỏng lẽo. Chẳng qua dù có canh phòng cẩn mật đến đâu đi nữa thì với tông sư cao thủ như Tiêu Lệ, bọn họ bất quá cũng chỉ là 1 đám gà đất chó sành, chẳng hề có chút tác dụng nào.
Cho Seven Seas nấp vào 1 bụi cỏ lau khá lớn, Tiêu Lệ để lại Chung Linh và Tô Tinh Hà nghỉ ngơi trên du thuyền rồi tự mình mở ra Lôi Bức Thiên Dực bay vào trong trang. Dựa vào đánh dấu trên bản đồ, Tiêu Lệ dễ dàng tìm được phòng của Vương phu nhân.
Lúc này đã là chiều tà, Vương phu nhân đang ở trong phòng tắm rửa chuẩn bị đi nghỉ ngơi. Tiêu Lệ đang cân nhắc làm sao để khống chế nàng thì bất chợt nghe 1 tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ phòng của Vương phu nhân. Âm thanh mặc dù không lớn nhưng với tông sư như Tiêu Lệ, không khó để nhận ra nàng làm gì trong phòng.
Cẩn thận suy ngẫm, Vương phu nhân hiện tại mới chỉ khoảng 35,36 tuổi, chính là độ tuổi như lang như hổ, lại thêm gần 20 năm nay không được nam nhân chăm sóc, phòng không gối chiếc phải tự mình thỏa mãn mình cũng là hợp tình hợp lý. Nghĩ đến đây, Tiêu Lệ trong lòng đã có kế hoạch.
Lợi dụng Âm Lôi Huyễn Bộ, Tiêu Lệ vô thanh vô tức đột nhập vào trong phòng. Có lẽ là do Mạn Đà Sơn Trang từ lâu không có người ngoài, Vương phu nhân cũng không có khóa cửa cẩn thận để cho Tiêu Lệ dễ dàng đắc thủ. Cẩn thận lấy ra Tuyết Tinh Thảo, Tiêu Lệ khẽ vẩy vào nó 1 ít nước. Cây linh dược này hiện tại chính là bảo bối của hắn, được chăm sóc rất cẩn thận, bình thường đều được trồng ở trong chậu ngọc.
Chờ 1 lúc cho hương khí màu nhũ bạch lan tỏa khắp căn phòng, Tiêu Lệ cẩn thận đánh giá Vương phu nhân bên trong bồn tắm, chỉ thấy nàng da trắng như ngọc, mắt phượng mày ngài. Nếu không phải là đã biết trước, Tiêu Lệ còn tưởng nàng là tỷ tỷ của Vương Ngữ Yên.
Vương phu nhân bảo dưỡng vô cùng tốt, dù đã gần 40 tuổi lại còn từng sinh con nhưng nhìn qua chỉ như thục nữ 25,26 tuổi kiều mỵ, quyến rũ động lòng người, khiến Tiêu Lệ nhìn mà không ngừng nuốt nước bọt.
Tiếng rên rỉ trong phòng càng lúc càng lớn, dường như do ảnh hưởng của Tuyết Tinh Thảo nên Vương phu nhân trở nên rất mẫn cảm, bình thường nàng chỉ cần đạt tới cao triều là có thể miễn cưỡng thỏa mãn, không hiểu sao hôm nay đã liên tục 2 lần rồi mà vẫn còn thấy khó chịu.
Tiêu Lệ thấy nàng đã bắt đầu động tình thì không tiếp tục ẩn nấp nữa, từ từ tiến về phía bồn tắm. Vương phu nhân hiện tại đang là khô nóng khó nhịn, nhìn thấy Tiêu Lệ liền như hổ đói vồ mồi lao về phía hắn đôi tay ngọc dùng sức xé nát quần áo của hắn tìm tới long thương hung mãnh bên trong.
Tiêu Lệ cũng không có để cho Vương phu nhân đàn áp mình mà chủ động đè nàng xuống, nhét cây long thương đang hùng hùng hổ hổ vào trong miệng nàng. Vương phu nhân cũng cực kỳ phối hợp, ra sức bú mút khiến cho Tiêu Lệ cực kỳ thoải mái tiêu hồn, đại long thương ngày càng cứng rắn.
Được Vương phu nhân hầu hạ 1 lúc, Tiêu Lệ không nhịn được nữa rút long thương ra khỏi miệng nàng tìm tới chốn đào nguyên mà rong ruổi. Vương phu nhân dù đã là gái 1 con nhưng mật động vẫn vô cùng khít khao như xử nử khiến Tiêu Lệ càng thêm hưng phấn, không ngừng ra sức chinh phạt, âm thanh nữ nhân rên rỉ cùng tiếng nam nhân thở dốc liên tục vang lên trong phòng.
Liên tục đại chiến 300 hiệp, Vương phu nhân lần thứ 9 đạt tới cao triều nằm xụi lơ trong lòng Tiêu Lệ. Hắn cũng đã đạt tới đỉnh điểm liền tăng nhanh tốc độ chẳng bao lâu thì phóng xuất toàn bộ tinh hoa vào trong cơ thể nàng. Đế Nữ Cung có 1 quy định bất thành văn, tức là nữ nhân phải được Tiêu Lệ xuất vào trong thì mới có tên trên Đế Trụ, bởi vậy Tiêu Lệ đành phải vất vả cày cấy....
Ôm người ngọc trong lòng, Tiêu Lệ lại bắt đầu không an phận, 2 tay liên tục táy máy trên khắp cơ thể nàng. Vương phu nhân hiện tại dù không còn chút sức lực nào nhưng vẫn còn tỉnh táo, nhìn thấy Tiêu Lệ liên tục đùa nghịch 2 quả cầu thịt của mình thì lườm hắn hờn dỗi.
Mặc dù bị ảnh hưởng bởi Tuyết Tinh Thảo nhưng Vương phu nhân vẫn nhớ rõ những việc vừa làm cùng Tiêu Lệ khiến nàng xấu hổ vô cùng. Bất quá do tác dụng của Đế Nữ Cung, nàng cũng không hận Tiêu Lệ mà trái lại còn có hảo cảm với hắn. Đoàn Chính Thuần mặc dù tinh thông Nhất Dương Chỉ, thế nhưng 1 cái Nhất Dương Chỉ khác của hắn thì không có lợi hại như vậy, chưa lần nào làm cho Vương phu nhân thỏa mãn.
Mà bây giờ Tiêu Lệ mạnh mẽ vùi dập nàng khiến cho Vương phu nhân cực kỳ hưởng thụ, mặc dù dược lực của Tuyết Tinh Thảo đã qua đi vẫn tiếp tục nghênh đón hắn cùng cây đại long thương công thành phạt trại, chiếm đoạt tất cả của nàng. Trải qua 1 phen mây mưa, độ thân mật của nàng và Tiêu Lệ đã nhanh chóng tăng lên khiến nàng càng nhìn hắn càng thuận mắt, tâm cũng bắt đầu treo trên người Tiêu Lệ.
_ Nàng có thoải mái không?
Tiêu Lệ cười tà hỏi, 2 tay vẫn không ngừng nghỉ xoa nắn 2 trái đào tiên của nàng...
_ Ân, thoải mái lắm... Nhưng mà ngươi là ai? Vì sao lại xuất hiện trong phòng ta?
Vương phu nhân liếc mắt đưa tình đáp...
_ Bốp...Gọi chủ nhân!
Tiêu Lệ vỗ mạnh vào mông nàng ra lệnh!
_ Ân... chủ nhân!
Vương phu nhân khẽ rên 1 tiếng, ngoan ngoãn đáp lại!
_ Ta tên là Tiêu Lệ, từ hôm nay ngươi...là của ta mà... Mạn Đà Sơn Trang này... cũng là của ta.... ngươi có phản đối?
Tiêu Lệ tiếp tục xoa bóp ngọc nhũ của nàng, tay kia tìm tới bên dưới đào nguyên màu mỡ dùng sức đào móc khiến cho Vương phu nhân liên tục rên rỉ cầu xin tha thứ...
_ Ư...ư.... chủ nhân...xin tha cho ta đi... chủ nhân muốn gì cũng được hết....
Vương phu nhân động tình đáp lại, hiện tại mặc dù nàng rất muốn Tiêu Lệ tiếp tục "hành hạ" nàng, thế nhưng mà lực bất tòng tâm, vừa nãy đại chiến quá mãnh liệt hiện tại bên dưới nàng vẫn còn sưng lên...
Ting, chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ Mạn Đà La Vương, ban thưởng: Trú Nhan Đan lv3, 200k exp, 2k đơn trị.
Ting, chúc mừng ngài thăng cấp tứ tinh Đấu Sư, ban thưởng: 1000 đơn trị.
Trú Nhan Đan lv3 - giúp nữ nhân có thể duy trì dung nhan trăm năm không đổi
Nghe tiếng thông báo của hệ thống, Tiêu Lệ khá mừng rỡ, hắn cũng chỉ định thử 1 chút không ngờ nhiệm vụ này lại đơn giản như vậy, chỉ cần thu phục Vương phu nhân là được. Nhìn tác dụng của Trú Nhan Đan, Tiêu Lệ trực tiếp thưởng nó cho Vương phu nhân khiến nàng mừng rỡ không thôi. Nữ nhân nào chẳng muốn thanh xuân vĩnh trú, dù tác dụng của nó chỉ duy trì trăm năm, thế nhưng ở đại lục này nào có mấy người sống qua trăm tuổi...
Ting, chúc mừng ngài thành công ban thưởng tỳ nữ 1 viên Trú Nhan Đan đề thăng 18 điểm thân mật.
Những nữ nhân đã xác lập quan hệ với hắn mà chưa được phong tước đều bị hệ thống coi là tỳ nữ. Tiêu Lệ cũng không ngờ chỉ tặng cho nàng 1 viên Trú Nhan Đan lại khiến độ thân mật đề thăng gần 20 điểm hiện tại đã đạt tới 53 điểm... còn cao hơn cả Chung Linh và Tiêu Ngọc... khiến hắn phải suy nghĩ lại cách tăng độ thân mật cho các nữ nhân của mình.
Hiện tại đạt tới Đấu Sư hắn đã có thể đi tới tầng 2 của Kỳ Trân Các, nơi đây có thêm càng nhiều loại đan dược hữu dụng mà trong đó có 1 số loại đan dược đặc thù cho nữ nhân... lúc đầu hắn cũng không để ý lắm mấy loại "mỹ phẩm" thế nhưng hiện tại không thể không nghiên cứu kỹ.
Thử đổi ra 1 bình Tú Dung Đan lv2, 1 hộp Xuân Ngọc Tán lv2 cùng với 1 số loại son môi, nước hoa... cao cấp ở Trái Đất cho Vương phu nhân khiến nàng vô cùng thích thú, cũng chủ động dâng lên môi thơm để hầu hạ Tiêu Lệ. Thử kiếm tra 1 chút, mặc dù tác dụng những thứ này không có khủng khiếp như Trú Nhan Đan nhưng tổng cộng cũng đề thăng đến 10 điểm thân mật lên tới...
Vương phu nhân hiện tại đã toàn tâm toàn ý đối với Tiêu Lệ, cũng không còn chút lưu luyến Đoàn Chính Thuần, yên tĩnh nằm dựa vào trong lòng hắn. Tiêu Lệ cũng không vội vã, đã chiếm được Mạn Đà Sơn Trang, những bước tiếp theo liền trở nên dễ dàng rồi. Trước mắt là Vương Ngữ Yên, sau đó là A Chu, A Bích, Mộc Uyển Thanh... thậm chí là mấy mỹ nữ bên trong sơn trang hắn cũng không định bỏ qua..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.